Vì chào đón con dâu mới mà trong bữa trưa Trương Tướng quân đã cho người nấu rất nhiều món ngon. Cả bàn đã gần như là đầy đủ người trong nhà, chỉ còn thiếu đúng Trương Từ Hiểu. Tiêu Lan có chút hụt hẫng nhưng Trương Tướng quân lại bảo mặc kệ con trai. Tôn Từ Y nhìn Lạc Dụng:
"Thiếu gia đâu?"
Lạc Dụng e ngại lắc đầu:
"Thiếu gia không ổn lắm"
Tôn Từ Y bèn rời khỏi bàn ăn và cùng Lạc Dụng với Thất Nguyệt quay về phòng.
Trương Từ Hiểu nằm bẹp dí trên giường, không màng thế sự.
"Phu quân của ta, chàng đừng ấm ức nữa, dậy ăn gì đó đi" Tôn Từ Y ngồi xuống giường, bàn tay khẽ lay động người chàng
"Không muốn" Trương Từ Hiểu kéo chăn trùm kín người
"Tiêu Lan đó sẽ sớm cảm thấy chán mà bỏ đi thôi, đừng để mình bị kiệt sức chứ"
"Nàng đừng nhắc đến tỷ ấy, ta không muốn nghe. Nàng có biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì không? Lúc mà tỷ ấy chạy xuống từ trên giường...ăn mặc không đàng hoàng, còn muốn ôm ta, cũng may ta phản ứng nhanh nếu không...thật sự sẽ bị "ăn sạch",,
Tôn Từ Y nghĩ bộ dạng khi giận dỗi của phu quân nhỏ cũng thật dễ thương. Cô mỉm cười:
"Vậy giờ phải làm sao để chàng ăn đây?"
Trương Từ Hiểu ngồi dậy nhìn phu nhân với ánh mắt đáng thương:
"Nàng phải tìm cách đuổi Tiêu Lan tỷ đi, nếu không...ta tuyệt thực cho nàng xem"
"Được, được, được. Ta sẽ đuổi người đi giúp chàng"
Lạc Dụng và Thất Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661962/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.