Lúc này, Trương Từ Hiểu đang cho binh thao luyện. Nhận được người giấy của Lạc Dụng nét mặt chàng thoáng chút vui mừng:
"Cuối cùng cũng có manh mối rồi, Lạc Dụng huynh không khiến ta thất vọng"
Một binh sĩ dẫn Tuyển Tiết vào doanh trại, hắn lại đến tìm Trương Từ Hiểu:
"Tướng quân, có người muốn gặp người!" Binh sĩ chắp tay dõng dạc
Trương Từ Hiểu chỉ nhìn Tuyển Tiết một cái rồi lại nhìn các binh sĩ đang tập luyện.
"Tuyển Tiết, sao huynh đến đây?"
"Tướng quân, người không định về phủ sao?" Tuyển Tiết vào thẳng vấn đề
"Ta không có thời gian, sao thế? Trương Thừa tướng nhớ ta rồi?" Ngữ điệu Trương Từ Hiểu đầy khinh thường
"Tướng quân, thật ra Trương Thừa tướng nhờ thuộc hạ đến gọi người về. Hồi sáng phu nhân suýt ngất đi, bây giờ vô cùng yếu ớt nhưng vẫn lo cho việc làm ăn. Thừa tướng muốn Tướng quân quay về xử lí giúp phu nhân"
Ánh mắt Trương Từ Hiểu dừng lại trên người Tuyển Tiết khi nghe phu nhân suýt ngất đi. Nhưng chàng vẫn tỏ vẻ không quan tâm:
"Tôn Từ Y thì có chuyện gì được? Để cô ấy nghỉ ngơi một ngày là lại làm việc được rồi, đâu cần ta quản"
"Tướng quân, không phải người rất quan tâm đến phu nhân sao?"
"Tuyển thị vệ, huynh không thấy bổn Tướng quân đang bận sao? Tiễn khách!"
Binh sĩ kia tiến lên muốn đưa Tuyển Tiết ra ngoài:
"Mời!"
"Không cần tiễn đâu" Tuyển Tiết tự mình rời đi, không chút lưu luyến
Nhìn các binh sĩ ở dưới đang tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661936/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.