Tối hôm đó, Trương Từ Hiểu ngồi chung phòng với Tôn Từ Y, chàng nói tối nay chàng không muốn ra ngủ riêng, sống chết thế nào cũng phải ở lại cùng cô.
"Tùy chàng" Tôn Từ Y thở dài, cô không sợ chết chỉ là sợ bản thân làm phu quân bị thương
Trong khi cô đang hí hoáy rải chăn ra thì Trương Từ Hiểu bước đến giường, chàng đưa miếng ngọc bội mình nhận từ Mạnh vương ra:
"Nàng có biết cái này không?"
"Cái này..." Cô ngồi im nhìn nó, suy nghĩ một hồi: "Không phải cái mà Mạnh vương cho ta xem hôm trước sao?"
Bây giờ đến cả Trương Từ Hiểu cũng lo lắng. Thứ này chàng còn biết, vậy mà Tôn Từ Y lại không biết.
"Chàng sao thế?" Thoáng thấy nét mặt phu quân không ổn, cô hỏi
"Không có gì. Ta đang suy nghĩ một số chuyện...Hôm nay Cố Đạt..." Chàng muốn nói ra nhưng lại suy nghĩ gì đó
"Mạnh vương làm sao?"
Chàng nghĩ mình không nên nói tiếp, e là sẽ khiến Tôn Từ Y mất lòng tin vào chàng. Trước đây cô từng nói khi còn nhỏ mình gặp tai nạn, có rất nhiều chuyện trong quá khứ đã không nhớ rõ.
"Chàng làm sao thế? Từ lúc cho ta xem miếng ngọc bội này thì vẫn luôn mang một tâm trạng. Huyền cơ đằng sau miếng ngọc bội này là gì chứ?"
Trương Từ Hiểu ôm lấy cánh tay cô, hiện rõ tâm trạng hỗn loạn.
"Hôm nay chàng mệt lắm sao?"
Chàng gật đầu rồi buông cô ra, dáng vẻ rầu rĩ như mèo con không được tắm nắng khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661864/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.