Sáng hôm sau, trời lại đổ tuyết. Tôn Từ Y vừa bước ra ngoài đã thấy Trương Từ Hiểu, còn đang nói gì đó với Cố Khải Ngôn. Cô ngạc nhiên lắm, không phải nói phải 3 ngày nữa mới đến đón cô sao? 
Trương Từ Hiểu mỉm cười dang rộng hai tay, cô liền chạy đến bổ nhào vào lòng đối phương, chàng ôm lấy cô. Cố Khải Ngôn cảm thấy mình là bị bơ rồi: 
"Xem ra nàng ở Nam Sơn cũng rất tốt" 
"Sao chàng nói 3 ngày nữa mới đến mà" 
"Muốn tạo bất ngờ cho nàng. Nàng không thích sao?" 
Cô lắc đầu, không phải không thích mà là đột ngột quá, trong lúc này cô vẫn chưa biết đứa bé trong bụng nên giải quyết thế nào. Không ai thích nó cả. 
Cố Khải Ngôn lên tiếng: 
"Ta biết phu thê các người gặp lại nhau rất vui, nhưng đừng bỏ qua ta như vậy" 
Hai người ngại ngùng buông đối phương ra, vui quá nên quên mất mọi thứ xung quanh. 
Ngay trong buổi sáng Tôn Từ Y phải dọn đồ để quay về kinh thành dù có chút lưu luyến Nam Sơn. Ở đây mọi thứ đều không tệ với cô. 
Cố Khải Ngôn tự mình tiễn con gái ra xe ngựa: 
"Con về kinh thành giải quyết một số chuyện trong vương phủ giúp ta, ta sẽ sớm quay về thôi. Nhớ ăn uống đầy đủ, Khâm Phong sẽ thay ta giám sát con." 
"Con biết rồi. Người nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng lao lực quá. Con sẽ viết thư cho người" Cô đáp 
Ngài gật đầu đồng ý. Tôn Từ Y mỉm cười bước lên xe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661859/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.