Chương trước
Chương sau
Hệ thống nói không sai, Diêm Khoát dù có ngu ngốc và tự luyến đến đâu đi chăng nữa thì cũng sẽ nhận thấy được tiến độ yêu đương hiện tại có vấn đề.
Ngay lúc này, hắn đang ôm một bó hoa, ngồi trên ghế dài ngoài cửa phòng bệnh, vốn khi hỏi được số phòng sẽ đi thẳng đến thăm nữ chủ Chiến Nhiêu, nhưng bỗng nghe được âm báo hệ thống, thông báo tiến độ yêu đương của hắn tăng vọt.
Hắn ấn mở bảng điều khiển, ngay khi nhìn thấy con số "42" chói mắt đến không thể nào bỏ qua được, phản ứng đầu tiên là mừng như điên, nhưng ngay sau đó hắn lại bắt đầu hoang mang, nhìn chằm chằm màn hình nhiệm vụ của bản thân suy tư.
Hắn nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc cái giá trị này làm sao tăng được?
Nếu tiến độ yêu đương tăng vọt, vậy thuyết minh là đã có chuyện gì đó xảy ra làm thúc đẩy quan hệ của hắn cùng nữ chủ mới đúng, nhưng lúc nữ chủ xảy ra chuyện hắn căn bản không có ra tay, người cứu nàng rõ ràng là Giang Vận......
Liên tưởng đến những gì đã xảy ra mỗi khi tiến độ yêu đương tiến triển.
Trong đầu Diêm Khoát dần ngộ ra chân tướng...... chẳng lẽ tiến độ yêu đương này chính là...... Chiến Nhiêu cùng......
"Bạn học Diêm Khoát!"
Giọng nói trong trẻo của cô gái đột nhiên vang lên.
Diêm Khoát sửng sốt, dòng suy nghĩ lập tức bị đánh gãy.
Hắn ngẩng đầu nhìn theo hướng phát ra giọng nói, cô gái mặc bộ đồ ngủ ngắn màu hồng nhạt, một cánh tay còn bó thạch cao, đứng ở cửa phòng bệnh nhìn hắn, mỉm cười: "Cậu tới thăm tôi sao?"
Diêm Khoát sửng sốt, lập tức hồi phục tinh thần, "A, phải."
Hắn vui mừng tiến lại gần, dù sao, ít khi Chiến Nhiêu chịu cho hắn sắc mặt tốt.
Khói mù trong lòng cuối cùng cũng tan đi một chút, hắn đứng thẳng người, ngẩng cao đầu, như vương tử ưu nhã trong truyện tranh, hơi hơi chùn gối, một tay chắp sau lưng, một tay đưa 99 đóa hoa hồng hắn tỉ mỉ chuẩn bị lên.
Thời khắc này, nhất định nữ chủ sẽ bị vẻ ngoài soái khí mà ưu nhã của hắn thuyết phục.
Chiến Nhiêu:......
Người này hẳn là có bệnh nặng.
Chịu đựng ghê tởm nhận lấy bó hoa, không thể chờ được muốn đuổi đối phương đi, nhưng vừa tiếp xúc với Diêm Khoát, thân thể cùng ngôn ngữ lại bắt đầu không thể khống chế: "Bạn học Diêm Khoát, cậu tới thăm, tôi rất cảm động, vừa rồi trong phòng nhìn ra thấy có người đứng ngoài cửa, không ngừng bồi hồi, tôi liền đoán có phải cậu không, không ngờ, thật đúng là...... Thật sự cảm ơn cậu a ~"
Diêm Khoát nghe được giọng nói dịu dàng của Chiến Nhiêu, vui mừng khôn xiết.
Xem đi, quả nhiên đối phương không thể trốn thoát mị lực của hắn, chỉ có thể thần phục dưới hào quang nam chủ ưu nhã mê người của hắn.
Nguyên bản còn hoài nghi cái gọi là tiến độ yêu đương là Chiến Nhiêu cùng Giang Vận, nhưng hiện tại xem ra, rõ ràng chính là hắn buồn lo vô cớ!
Có hắn - nam chủ cao quý như vương tử ở đây, Chiến Nhiêu làm sao có thể có hứng thú với nữ phụ độc ác Giang Vận kia?
Thật là buồn cười, hắn thế nhưng lại vì nữ phụ mà sinh ra cảm giác nguy cơ?!
A ~
Diêm Khoát híp mắt, nhẹ hất cằm, bất đắc dĩ tự giễu một tiếng.
Cường đại như hắn, sao có thể vì một vai phụ mà dao động?
Quả thực không thể tha thứ!
"Thăm cậu là chuyện nên làm, có thể khiến tôi chủ động đi thăm, cũng chỉ có cậu! Chiến Nhiêu, cậu phải biết đây là vinh sủng độc nhất vô nhị, Diêm Khoát tôi dành cho cậu!"
(*Vinh sủng 荣宠 Vẻ vang vì được bề trên yêu chuộng.)
Ánh mắt Diêm Khoát sáng quắc nhìn đối phương.
Chiến Nhiêu:????
Thực xin lỗi, nàng thu hồi từ "hẳn là", bởi vì, hắn thật sự có bệnh nặng!
Tay cầm hoa hồng hơi giơ lên, nàng tức giận đến thiếu chút nữa chống lại được sức mạnh khống chế kia, để cho hắn một cái tát.
Diêm Khoát thấy Chiến Nhiêu giơ tay lên lại hạ xuống, thậm chí còn kích động run nhè nhẹ, trong lòng thực đắc ý.
Hắn tùy tiện nói vài câu thâm tình lại có thể khiến nữ chủ động tình không kiềm chế được.
Ôi ~ là hắn đáng chết, không biết tiết chế mị lực a ~
"Tôi biết, kỳ thực trong lòng cậu có tôi! Chỉ là bây giờ chúng ta còn nhỏ, không nên yêu sớm, cậu ngại nói là đúng. Cái tát ngày đó, cũng chỉ là hiểu lầm giữa chúng ta, tôi có thể hiểu được! Cho nên tôi không trách cậu."
Nam nữ chủ cũng không thể luôn thuận buồm xuôi gió, dù sau này có thể có nhiều "tát" hơn, nhưng hắn cũng nên dũng cảm tiến lên! Nghĩa vô phản cố!
Chiến Nhiêu:......
Sa mạc lời, chỉ cầu buông tha!
Mà lúc này, trong đầu hắn cũng đúng lúc vang lên âm báo nhiệm vụ.
【Ding ~ Thông báo ngài có nhiệm vụ mới.】
Khóe môi Diêm Khoát nhếch lên càng cao.
Xem đi, thúc đẩy tiến độ yêu đương giữa hắn và nữ chủ là nhiệm vụ lại tới nữa.
Còn gì để nói nữa không?
Ở thế giới này, hắn có kịch bản, có hào quang, còn có bối cảnh cường ngạnh cùng vẻ ngoài soái khí mê người.
Nữ chủ làm sao trốn?
Làm sao thoát?
Cuối cùng, kết cục tình yêu hài hòa chỉ có thể là thuộc về hắn cùng nữ chủ!
Hắn nhìn nữ chủ mặt mày ngượng ngùng ở trước mắt, tâm tình vô cùng nhộn nhạo cùng kích động.
Nhìn khuôn mặt tinh tế như búp bê Barbie, nhìn đôi mắt trong veo đầy cảm xúc, nhìn đôi môi đỏ hồng như hoa anh đào.
Ánh mắt Diêm Khoát một giây cũng không muốn rời.
Hắn trực tiếp xẹt qua bảng điều khiển, lựa chọn 【Xem sau】. Dù sao nhiệm vụ chung quy chỉ để phục vụ cho hắn cùng nữ chủ Chiến Nhiêu. Không cần vội.
Hắn chỉ muốn lập tức hưởng thụ năm tháng tốt đẹp cùng nữ chủ.
"Nhiêu, tôi có thể hứa với cậu, đời này, ngoài cậu ra, tôi sẽ không nhìn bất luận kẻ nào khác dù một cái, cậu có thể tự do bay nhảy trong trái tim tôi, trái tim này của tôi, chỉ thuộc về cậu. Mà cậu, cũng chỉ có thể thuộc về tôi!"
"!!!!!"
Chiến Nhiêu nghẹn đến đỏ mặt, cảm giác bất lực làm nàng nghẹn đến muốn nổ tung.
Thật sự không nhịn được, xoay người vọt vào phòng bệnh, nắm lấy tay Giang Vận kéo ra.
Khi nàng tới gần Giang Vận, sức mạnh khống chế nàng biến mất hầu như không còn.
Diêm Khoát nhìn thấy Giang Vận đột nhiên xuất hiện, sửng sốt đến mức không kịp định thần, ngay sau đó tiểu khả ái đỏ mặt vừa mới đứng trước mặt hắn nháy mắt cũng biến mất, hung hăng dữ dằn ném bó hoa vào mặt hắn.
"A, tim tôi chỉ thuộc về mẹ cậu! Mang theo hoa cùng tim của cậu biến đi! Còn dám phiền tôi, tôi vặn cổ cậu!"
"Rầm" một tiếng cửa phòng đóng lại.
Diêm Khoát ngơ ngác.
*
Trong phòng bệnh.
Chiến Nhiêu tức giận giậm chân đùng đùng.
Phiền chết đi được! Phiền chết đi được!
Đều do thằng ngốc đó! Phá hủy tâm trạng tốt của nàng, vốn có thể cùng Giang Vận an an tĩnh tĩnh ở bên nhau suốt buổi tối, bây giờ mọi thứ đều bị phá hỏng!
Nàng thật đã quá xem nhẹ ảnh hưởng của Diêm Khoát đối với nàng, vốn dĩ chỉ muốn đuổi hắn đi, nhưng vừa đi ra, nàng đã không khống chế được cái hảo cảm ghê tởm phát ra mỗi khi gặp Diêm Khoát.
Ghê tởm ghê tởm ghê tởm!
Nàng ghét chết bản thân như vậy!
Giang Vận vẫn luôn quan sát biến hóa cảm xúc trước sau của Chiến Nhiêu, cô nhạy bén phát hiện mỗi lần ở trước mặt người khác Chiến Nhiêu đều có trạng thái bất đồng?
Nghĩ lại trước kia, tựa hồ cũng như vậy, thời điểm ở bên cạnh cô, Chiến Nhiêu luôn trong trạng thái thả lỏng, nhưng khi ở trước mặt người khác, đặc biệt là trước mặt Diêm Khoát, giống như nàng bị ép phải đeo mặt nạ lên.
Cho nên, Chiến Nhiêu kỳ thực là......
【Ding ~ Thông báo ngài có nhiệm vụ mới.】
Âm báo hệ thống vang lên một lần nữa.
Vẫn là nhiệm vụ của Diêm Khoát.
Khi nó vang lên lần đầu tiên, Giang Vận đã xem qua.
Nếu Chiến Nhiêu thật sự chán ghét Diêm Khoát, nhưng mỗi lần đối mặt với hắn lại không thể không giả bộ cảm động trời đất, như vậy nhiệm vụ kế tiếp chắc chắn sẽ khiến Chiến Nhiêu ghê tởm khó chịu suốt một đêm.
Nhưng rất nhanh, hàng lông mày của Giang Vận đã thả lỏng, bởi vì cô nhớ ra, mỗi khi tiến độ yêu đương tăng đủ 10% sẽ có thể sửa nhiệm vụ một lần?
Lần này tăng một phát lên tới 42%, vậy có phải có thể sửa được ba lần không? (10% đầu tiên đã sử dụng lần ở thư viện.)
Một lần sửa hai chữ, một lần sửa ba chữ, một lần sửa bốn chữ?
Ngón tay Giang Vận nhanh chóng ấn mở bảng điều khiển của Diêm Khoát, lướt xem nhiệm vụ một lần nữa.
【Nhiệm vụ hiện tại: Nữ chủ Chiến Nhiêu bị thương, vì để có được tình yêu của đối phương: 1•Người chơi phải tận tâm tận lực bảo vệ đối phương; 2•Trong một đêm, phải làm đối phương cảm động; 3•Làm đối phương chân thành nói ra câu "Cảm ơn cậu".】
【Mỗi mục nhiệm vụ thành công, sẽ đạt được giá trị vận khí +2.】
Cô suy nghĩ một chút, sau đó nhấp vào nút 【Chỉnh sửa】.
Đổi 【một đêm】 thành 【hai tháng】.
Đổi 【cảm ơn cậu】 thành 【con trai ngoan】.
Đổi 【bảo vệ đối phương】 thành 【dập đầu kêu mẹ】.
Sau khi sửa xong, Giang Vận nhìn lại nội dung nhiệm vụ.
Lẩm bẩm nói: "Ừm... nếu nam chủ có thể làm được những cái này, Chiến Nhiêu nhất định sẽ cảm động muốn chết."
Chiến Nhiêu nghe Giang Vận lẩm bẩm, có chút tò mò.
"Giang Vận, cậu nói gì vậy?"
Giang Vận đóng bảng điều khiển, khẽ cười một tiếng: "Không có gì, giúp cậu xả giận thôi."
Chiến Nhiêu:???
"Đúng rồi, có vẻ tâm tình cậu không tốt, muốn đi xem phim không? Đêm nay công chiếu." Giang Vận giơ di động lên.
Hai mắt Chiến Nhiêu lập tức sáng lên.
Nhịn không được kêu to: "Giang Vận! Cậu thật là tốt quá đi!"
"Nhưng còn tay cậu, có khó chịu không?"
"Không có việc gì không có việc gì! Nhanh đi thôi!"
————————————————
Diêm Khoát bị hoa rơi đầy đầu, một chút tốt đẹp trong lòng nháy mắt hóa thành tro tàn. Hắn tức giận ném bó hoa xuống đất, hung hăng dùng chân dẫm nát!
Sắc mặt u ám, hắn đi nhanh khỏi hành lang không thèm nhìn lại, khi đến bãi đỗ xe, tài xế đã đứng sẵn chờ hắn.
"Thiếu gia?"
Tài xế thấy dáng vẻ tức hộc máu của hắn, có chút kinh ngạc.
Không phải thiếu gia mua hoa đi thăm bạn học sao?
Không phải nói nữ sinh kia rất thích hắn, lần này thấy hắn khẳng định sẽ cảm động đến lấy thân báo đáp sao?
Nhưng bộ dáng ủ rũ này, chẳng lẽ là bị đuổi đi sao?
Không phải vậy đi......
Sắc mặt Diêm Khoát kém tới cực điểm, nghe được tiếng tài xế, càng cảm thấy tức giận kèm mất mặt, không màng hình tượng mà mắng mỏ ác nghiệt: "Con tiện nhân không biết tốt xấu! Rồi cũng có ngày nó phải cầu xin tôi! Bắt đầu từ hôm nay, không, ngay bây giờ bắt đầu, tôi sẽ không để nó yên ổn ở Ngân Trung!"
Hắn hung hăng đóng cửa xe.
Tài xế cũng bị dọa chết khiếp.
Khẳng định là lần này thiếu gia thật sự rất tức giận.
Trùng hợp lúc này, Giang Vận cùng Chiến Nhiêu cũng thay xong quần áo tới bãi đỗ xe, hai người vừa nói vừa cười, tay sát bên nhau, thân mật thảo luận về bộ phim sắp xem.
Tài xế thức thời vội vàng muốn lái xe đi, miễn cho thiếu gia lại phát giận.
Nhưng không thể ngờ được, thiếu gia vừa mới ác mồm ác miệng không muốn đối phương yên ổn ở trường, bỗng nhiên sắc mặt nghiêm trọng, giống như không kịp gặp cha mẹ lần cuối lao nhanh ra khỏi xe, chặn đầu chiếc Mercedes-Benz G của Giang Vận.
Làm trò trước mặt ba người, "phịch" một tiếng quỳ trên mặt đất, dập đầu thật mạnh, cất giọng vang dội, chân thành cực điểm hô một tiếng ——
—— "Mẹ!"
Chiến Nhiêu:!!!!
Tài xế:!!!!!!
Giang Vận: Chậc chậc chậc ~
————————————————
【Ding ~ ngài có thông báo nhiệm vụ mới.】
【Nhiệm vụ hiện tại: Nữ chủ Chiến Nhiêu bị thương, vì để có được tình yêu của đối phương: 1•Người chơi phải tận tâm tận lực bảo vệ đối phương; 2•Trong một đêm, phải làm đối phương cảm động; 3•Làm đối phương chân thành nói ra câu "Cảm ơn cậu".】
【Mỗi mục nhiệm vụ thành công, sẽ đạt được giá trị vận khí +2】
Diêm Khoát: Được lắm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.