Vương Hạo Thần nghĩ thông suốt về sau, trên mặt xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
Hắn rốt cuộc nghĩ thông, không còn như trước đến mức người mình thực sự yêu là ai cũng không biết rõ.
Bỗng nhiên, đúng vào lúc ngay cả Vương Hạo Thần cũng không nghĩ tới, một cỗ bén nhọn cường đại đến cực điểm kiếm ý chợt từ trong thể nội của hắn bùng phát mà ra.
Ở trong cỗ kiếm ý kia, có dày đặc kiếm khí tựa như núi lửa phun trào, điên cuồng trảm phá bốn phương tám hướng, đến mức mặt đất xung quanh Vương Hạo Thần trong phạm vi mười trượng trong nháy mắt đã tràn đầy vết kiếm, tựa như màng nhện đồng dạng.
Tam Trọng Kiếm Ý!
Không sai, lúc này Vương Hạo Thần kiếm đạo cảnh giới không còn là Lưỡng Trọng, mà là Tam Trọng Kiếm Ý!
Vương Hạo Thần ngơ ngác một chút, dở khóc dở cười, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, chính mình chẳng qua là nghĩ thông suốt một chuyện, liền để cho kiếm đạo trực tiếp tăng lên một cảnh giới.
Chính hắn cũng không hiểu, có lẽ là bởi vì hắn đã mở ra khúc mắc trong lòng, khiến cho kiếm đạo của hắn càng thêm tinh khiết, từ đó mới đột phá đến Tam Trọng Kiếm Ý cảnh giới.
- Thất Tinh Vũ Sĩ lại có Tam Trọng Kiếm Ý cảnh giới! Hạo Thần ngươi thật là biết cách để cho ta phải kinh ngạc!
Sau lưng Vương Hạo Thần, có một đạo thanh âm mềm mại truyền tới.
Phong Nguyên Chú xuất hiện lỗ thủng, nguyên khí bị phong ấn ở bên trong không ngừng tràn ra ngoài, đủ để cho Bạch Nhược Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203406/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.