Ngô Sở Úy ở trong phòng ăn, Khương Tiểu Soái ở phòng khách xem TV, kết quả âm thanh Ngô Sở Úy nhai còn phát ra to hơn rất nhiều so với tiếng TV. Sườn heo non trong miệng nhai cộp cộp vang lên, đây chính là món Khương Tiểu Soái thích ăn nhất, cậu còn có thể tưởng tượng được độ giòn và mùi thịt heo đậm đà ở trong miệng thơm ngon ra sao, vừa giòn vừa mềm kết hợp vô cùng hoàn hảo.
"Ông nội nhà cậu!!!!!!" Khương Tiểu Soái quay đầu lại chửi mắng một tiếng.
Quách Thành Vũ ngồi im bên cạnh cậu, híp híp mắt liếc nhìn bộ dạng thèm ăn nhưng không được ăn đến phát điên của Khương Tiểu Soái.
Một lát sau, âm thanh cộp cộp cũng không còn nữa, Khương Tiểu Soái ngồi thở dài một hơi.
Không ăn nữa hả?
Kết quả, còn không kịp buông lỏng một phút, âm thanh cộp cộp lại truyền đến.
Chết tiệt----------------! ! Trong lòng Khương Tiểu Soái rít gào một tiếng, lại ăn thêm một miếng nữa!!
Tổng cộng có ba miếng sườn non, có thể hay không thừa lại cho tôi một miếng.....!!
Đang mắng chửi, phòng ăn truyền đến tiếng bước chân.
Khương Tiểu Soái lắng tai nghe, tiếng bước chân càng ngày càng gần, chẳng lẽ đã ăn xong rồi hả?
Rất nhanh, Ngô Sở Úy đi vòng qua phòng khách.
Hướng Khương Tiểu Soái thăm dò hỏi,"Tăm ở đâu? Tôi ăn thịt dắt vào kẽ răng."
Khương Tiểu Soái yếu ớt nói,"Trong cái bình nhỏ dưới bàn trà kia kìa."
Người bình thường đều là ăn xong mới xỉa răng, Ngô Sở Úy hiện tại mà bắt đầu xỉa răng , lẽ nào cậu ta không định ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330308/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.