Uông Thạc bị một bạt tai của anh mình là Uông Trẫm đánh cho chấn động não, hôn mê suốt hai ngày mới tỉnh. Vốn dĩ dự định hôm đó khởi hành, vì một bạt tai đó, kế hoạch về nước bị hủy bỏ, quả nhiên đúng với câu nói của Quách Thành Vũ – cậu không đi được.
Uông Trẫm sắp xếp Uông Thạc tại một bệnh viện ở Bắc Kinh, trong lúc đó luôn ở bên bảo vệ, giống như một bức tượng điêu khắc ngồi yên không hề động đậy. Mỗi bác sĩ và y tá bước vào kiểm tra đều phải vận khí trước, cứ cảm thấy chuyến này có đi không về.
Trong hai ngày lúc Uông Thạc hôn mê, Quách Thành Vũ có đến thăm y.
Sau đó Khương Tiểu Soái báo tin cho Ngô Sở Úy.
Ngô Sở Úy không rõ vết thương trên đầu Uông Thạc do đâu mà có, nhưng lại mơ hồ cảm thấy có liên quan đến Trì Sính. Thế là ôm một bó hoa tươi, xách một giỏ hoa quả, đích thân đến bệnh viện thăm người cũ của Trì Sính.
"Xin hỏi, Uông Thạc nằm ở phòng bệnh nào?"
Y tá trực ban nói với Ngô Sở Úy: "Phòng 309, đi thẳng vào, phòng thứ hai từ dưới đếm lên là nó."
Ngô Sở Úy bước qua phòng bệnh đó, đến trước cửa nhẹ gõ.
Một lát sau, cửa được mở ra.
Trước mắt Ngô Sở Úy xuất hiện cái cổ của một người đàn ông, đường vân cơ bắp trên đó giống như dùng bút vẽ ra, chắc nịch dẻo dai có hơi không thật. Thân cao một mét chín mươi tư, Ngô Sở Úy chỉ có thể ngẩng đầu chào hỏi hắn.
"Xin hỏi..."
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330232/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.