Ngày thứ năm...
Khương Tiểu Soái cảm thấy bản thân là phạm nhân trước khi tử hình, Ngô Sở Úy chính là người cầm súng đó, Trì Sính là viên đạn không biết lúc nào sẽ bắn ra, toàn chỉ trông vào lực khống chế của tay Ngô Sở Úy.
Mà có thể giữ vững cánh tay này hay không, thì phải xem màn vật lộn cuối cùng hôm nay.
Lại là một đêm mất ngủ, tim Ngô Sở Úy như thủy tinh, vỡ thành từng miếng từng miếng.
Khương Tiểu Soái thấy Ngô Sở Úy, bất giác sợ hãi, sắc mặt xám vàng, khóe mắt đen thui, đôi môi tái nhợt, con ngươi tối tăm, tóm lại không có một chỗ nào màu sắc bình thường. Thấy Ngô Sở Úy thê thảm như thế, trong lòng Khương Tiểu Soái lại có mấy phần trộm vui, xem ra chuyến đi hôm nay có hy vọng rồi.
"Đại Úy à, mấy hôm nay bị sao vậy hả?" Vỗ mạnh lên vai Ngô Sở Úy.
Ngô Sở Úy suýt nữa bị một vỗ này làm ngã xuống, vất vả đứng vững, một kích chí mạng của Khương Tiểu Soái lại chọi ngay vào tiểu tâm can suy yếu của y, "Ngày tốt lành sắp đến gần, tối nay chúng ta ra ngoài làm một bữa đi!"
Thật ra, cái "ngày tốt lành" mà Khương Tiểu Soái nói, đối với hai người họ, đều không phải ngày tốt.
Sắc mặt Ngô Sở Úy biến đổi, cố rặn ra một nụ cười.
"Được đó, phải đi chúc mừng."
Ngô Sở Úy càng cố gắng cười vui vẻ, không chút khí thế, Khương Tiểu Soái càng tràn đầy hy vọng, vô cùng gắng sức. Hai người mang tâm tư khác nhau ngồi cạnh nhau, ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330184/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.