Trong quá trình đợi Trì Sính tới, có một mỹ nữ đứng cách đó không xa nhìn Ngô Sở Úy chăm chú, lưỡng lự hồi lâu, cuối cùng gom dũng khí đi đến, hơi căng thẳng hỏi: "Anh đẹp trai, có thể cho em số điện thoại không?"
Đúng lúc này, Ngô Sở Úy liếc thấy xe Trì Sính chạy đến.
"Xin lỗi." Cười rất quý phái.
Mỹ nữ ủ rũ bỏ đi, Ngô Sở Úy nhìn bóng lưng cô lặng lẽ cảm thán.
Mông vểnh thế kia, tiếc thật...
Trì Sính bước xuống xe, ánh mắt liền dính lên người Ngô Sở Úy, bộ đồ này bộc lộ hết toàn bộ ưu điểm của y. Bờ vai rộng, vòng eo nhỏ, mông vểnh, chân dài...
Thế là, sau khi hai người chạm mặt, câu đầu tiên Trì Sính nói chính là: "Ăn mặc như thế này..."
Chỉ mấy chữ đó đã khiến Ngô Sở Úy nghẹn họng.
Như thế này? Như thế này là như thế nào? Đang khen tôi hay đang chê tôi hử? Nhìn cái ánh mắt chế nhạo kia kìa, nghe cái giọng điệu trào phúng kia kìa, xem ra tình hình không hay a... sau một hồi suy luận, tư duy của Ngô Sở Úy triệt để loạn luôn, tri thức lý luận chuẩn bị trước đó khi đặt vào thực tiễn, sao không phù hợp như thế.
Thế là, hai người lặng lẽ câm nín tản bộ nửa tiếng.
Ngô Sở Úy dùng khóe mắt liếc Trì Sính một cái, ánh mắt trầm ổn, thản nhiên, trong lòng không khỏi nghiến răng. Anh đúng là biết nhịn nhỉ! Tôi không biết nói gì, anh cũng không thèm lên tiếng luôn!
Trì Sính cố ý không mở miệng, hắn biết chút tâm tư của Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330120/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.