“Đang làm gì đấy?” Alan mỉm cười, “Không phải còn làm việc chứ?”
Bùi Nghiêu ở đầu bên kia thiết bị truyền tin vội hỏi: “Không, vừa mới ăn cơm trưa xong, còn ngài? Đã… thẩm vấn bọn họ chưa? Có thấy mệt lắm không?”
Alan mỉm cười: “Thẩm vấn rồi, cũng không tệ…” Alan quay đầu liếc nhìn thi thể bị bỏ vào trong túi dọn đi, thuận miệng nói, “Phạm nhân thẩm vấn đầu tiên đã bị áp tải đi, hả? Yên tâm, em không mệt.”
Alan liếm khóe miệng, thỏa mãn nói: “Nói thật thì, rất đã nghiện, chẳng cảm thấy mệt nữa.”
Bùi Nghiêu thoáng yên lòng, lại thấp giọng dặn dò: “Xin nhất định phải cẩn thận, đừng làm người ta nhận ra cái gì.”
“Ừ yên tâm.” Alan thuận miệng cho có lệ, nói, “Giữa trưa về khu nhà ở ngủ một lát, nếu thật sự không ngủ được cũng không sao, nghỉ ngơi một lúc là được.”
“Không đâu.” Bùi Nghiêu thành thật nói, “Hôm nay tôi đến sân diễn tập giám sát bọn họ bảo trì thiết bị, cả người rất bẩn, đến trưa tôi về ký xúc xá của mình là được, tôi đi tắm rửa thay quần áo, tối mới về khu nhà ở.”
Khu nhà phía bắc Học viện Alice vốn là phòng vẽ tranh trước kia của phu nhân Jenny, sau đó trong quá trình sửa chữa đã thành nơi ở của Alan, lúc mới đầu quan hệ của hai người vẫn chưa công khai, học viện cũng chuẩn bị ký túc xá cho Bùi Nghiêu, ở ngay trong khu ký túc xá của các giáo viên, chẳng qua rộng hơn của người khác một chút, nội thất cũng không tệ, đương nhiên không thể nào so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-tinh-te/1322752/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.