Chương trước
Chương sau
Chương 2503:
Buổi tối kia anh mắng cô khóc hồn, cô tức giận cắn anh một cái, anh liền khẽ rủa một tiếng nhịn không được…
Hà Băng đột nhiên ý thức được không thích hợp, vô cùng không thích hợp!
Cô đã biết, Lý Kỳ giả mạo cô!
“Diệp Minh, anh buông tay ra trước đi, em có vấn đề muốn hỏi anh.” Hà Băng đầy anh ra.
Thế nhưng Diệp Minh không chịu buông tay: “Anh không buông, anh sợ anh vừa buông em liền chạy, anh không muốn nói, em lại ép anh nói, nói xong em lại tức giận, lại không cần anh nữa, em muốn anh làm sao bây giò, Băng Băng, anh phải làm gì bây giờ, hả?”
“Trên đời này không có thuốc hối hận, anh không có cách nào làm cho chuyện này chưa từng xảy ra, thực sự xin lỗi, anh chỉ có thể nói xin lỗi. Thế nhưng tin tưởng anh, anh thật sự chỉ là xem cô ta thành em, anh vẫn tưởng đó là em.”
Hà Băng cảm thây đáy lòng ngôn ngang và áy náy của anh, nhưng cô thầm buồn cười, tên ngốc này, đến tột cùng ai ngủ với anh trong lòng anh không hề hay biết gì sao?
Đó căn bản không phải là mơ, mà là hiện thực đấy được chưa ông chú ngốc?
Buỏi tối kia anh làm cô bị thương rất nhiều, quay đầu lại Lý Kỳ đã dám giả mạo côi “Diệp Minh,” Hà Băng xoay người, nâng đôi mắt sáng lên nhìn anh: “Đêm hôm đó là lúc nào?”
Diệp Minh nhấp môi mỏng một cái, trầm giọng nói: “Ba ngày trước.”
Ba ngày trước, quả nhiên!
Cô ngủ với anh chính là buổi tối ba ngày trước, bây giờ nghĩ lại Lý Kỳ nhất định là thừa dịp cô rời đi nằm cạnh Diệp Minh làm ra biểu hiện giả dối, sau đó mới có liên tiếp chuyện xảy ra này, Hà Băng hiện tại thật muốn xé nát con ả kỹ nữ trà xanh Lý Kỳ kial Hà Băng vươn tay nhỏ bé, ôm cổ anh: “Diệp Minh, anh thích Lý Kỳ sao?”
Nói rồi Hà Băng nghiêng cái đầu nhỏ: “Em biết người anh em Chu Siêu kia của anh vẫn luôn không thích em, anh ta chẳng phải luôn nói em chỉ thích hợp hẹn hò, thế nhưng không thích hợp kết hôn, Lý Kỳ mới là người hợp với anh sao?”
Bàn tay Diệp Minh rơi vào thắt lưng mềm của cô, siết chặt lấy vòng eo khó khăn lắm mới được 60 cm, yết hầu cuộn lên cuộn xuống, anh không thích Lý Kỳ.
Chu Siêu bảo anh cưới Lý Kỳ, nhưng anh không muốn.
Anh ta đúng là một tên đàn ông nông cạn.
Anh lại khác, anh có mắt nhìn, Lý Kỳ cho dù có tốt có dịu dàng cũng không tốt bằng cô, cô có thể khiến đàn ông điên cuồng.
“Không thích.”
Anh nói không thích.
Anh không thích Lý Kỳ.
Hà Băng câu đôi môi đỏ mọng, sau đó hôn anh.
Diệp Minh như bị xúc dộng, lúc này Hà Băng nhìn anh, lại hôn lên.
Anh không nhắm mắt, trơ mắt nhìn cô, đôi mắt của cô thật đẹp, trắng đen phân rõ giống như đứa bé sơ sinh, thuần túy sạch sẽ.
Anh như bị đầu độc, nhanh chóng đảo khách thành chủ hôn cô.
Đầy đầu anh đều vang vọng một giọng nó — là do cô đưa tới.
Người đàn ông thở gâp, trong tròng mắt sâu thẳm chất chứa đầy tình yêu mãnh liệt, chờ lúc anh trầm mê, Hà Băng đột nhiên tránh được, không cho anh hôn.
Nụ hôn của Diệp Minh rơi vào khoảng không, hai ngón tay thon dài bóp khuôn mặt nhỏ nanh của cô: “Trêu chọc anh à, hửm?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.