Chương 226:
Chân bác Phúc mềm nhũn, thầm nghĩ: Sau này vẫn là nên đi theo thiếu phu nhân.
Lúc này Lê Hương đứng dậy: “Bà nội, cháu lên lầu đây.”
Mạc lão phu nhân khua tay: “Đi đi, Lê Hương.”
Lê Hương lên lầu, Mạc Tuân cũng đứng dậy: “Bà nội, cháu cũng lên lâu đây.”
Mạc lão phu nhân cười hai tiếng: “Đều đi đi.”
Mạc Tuân đi vào phòng ngủ, lúc này Lê Hương đang đứng bên giường, thu dọn mây cuôn sách y chuẩn bị đưa đi.
“Mạc phu nhân, em định ra ngoài?”
“Mạc tiên sinh, bàn với anh một chuyện.” Lê Hương nhìn anh.
“Nói nghe thử.”
“Tối nay em muốn tới viện nghiên cứu ngủ. Từ nay chúng ta là rơi vào trạng thái cãi nhau, chiên tranh lạnh. Mạc tiên sinh, Lê Nghiên Nghiên có lẽ rất nhanh sẽ tìm tới anh. Anh tạm thời đừng cự tuyệt cô ta, cho cô ta chút hy vọng.”
Mạc Tuân giơ tay mở một cúc áo Sơ mi trăng, nghe vậy thì chững lại, bước lớn tới, vươn tay ôm lây vòng eo thon của cô, ôm cô vào lòng: “Mạc phu nhân, chúng ta có phải cân tính nợ đàng hoàng trước không?”
Tim Lê Hương nảy lên một cái, biết giờ anh muốn tính nợ cũ rồi.
Đôi mi dài chớp chớp, cô tỏ vẻ vô tội nhìn anh: “Cái… cái gì chứ?”
Hơi thở nguy hiểm của Mạc Tuân phả vào mặt cô: “Anh là trai bao…
ngốc ngêch đáng yêu… tiêu tam?”
Anh không làm gì cả, nhưng anh biết hết. Hôm nay trong phòng làm việc, ánh mắt thư ký riêng Nghiêm Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/385460/chuong-226.html