Nhiễm Nhiễm vui vẻ ôm hắn: “Anh Hàn, em yêu anh, em thật sự rất yêu anh, trên thê giới này không ai yêu anh hơn em đâu”
Những lời này lại là thật, Trương Hàn đột nhiên không tập trung, bởi vì hắn nhớ tới Lâm Bắt Nhiễm, người phụ nữ kia đối với hắn vẫn lạnh như băng, không giống như Nhiễm Nhiễm.
Rất nhanh, ngón tay của Trương Hàn dùng lại.
“Anh Hàn, anh sao vậy?”
Trương Hàn nhíu mày kiếm, hết SỨC bất đặc dĩ với cảm giác cơ thể mình: “Nhiễm Nhiễm, xin lỗi, anh gân đây. chắc do quá mệt mỏi, bây giờ không có hứng lắm”
Sắc mặt Nhiễm Nhiễm trắng nhọt, thân thể hắn không có phản ứng với cô ta?
Nhưng, đứa bé trong bụng Lâm Bất Nhiễm lại là của hắn. Hắn chỉ là không muốn chạm vào cô ta.
Lúc này Trương Hàn nằm trở về, hắn giơ tay xoa xoa mi †âm mệt mỏi cuura mình, theo lý thuyết hắn chính là độ tuôi huyết khi phương cương, mấy hôm trước còn xông vào phòng Lâm Bát Nhiễm đòi hỏi, thế nhưng hiện tại hắn không có cảm giác chút nào.
Hắn lần đầu tiên cảm giác mình lực bắt tòng tâm. “Nhiễm Nhiễm, anh rất mệt mỏi, ngủ trước đi” Trường Hàn nhằm mắt.
Đã như vậy, Nhiễm Nhiễm cũng không dám ép hắn quá, việc này hắn cũng không thể khống ché, cô ta chỉ đành nói: “Được anh Hàn, ngủ ngon”
“Ngủ ngon”
Ngày hôm sau.
Lâm Bắt Nhiễm đã dậy rất sớm, cô ngôi ở trong phòng ăn sáng, Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm còn chưa xuống, Trương Hàn lần đầu dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3328707/chuong-3093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.