Chương trước
Chương sau
Trương Hàn cũng chậm rãi buông lỏng miệng Lâm Bát Nhiễm ra, Lâm Bát Nhiễm mắt lạnh nhìn hắn: “Trương. Hàn, Tôi thấy Nhiễm Nhiễm là một cô gái tốt, yêu anh thắm thiết, anh đừng phụ cô ây, mau chóng buông ra, tôi có thể Xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy rai”

Trương Hàn đưa tay sờ một chút khóe môi mình, sờ ra vết máu, Nhiễm Nhiễm đến lại chẳng dập tắt lửa nóng trong cơ thể hẳn.

“Lâm Bắt NỊ , bây giờ không có ai quấy, rầy rồi, chúng ta tiếp tục” Hảẳn cúi đầu lại hôn lên cô.

Lâm Bát Nhiễm không nghĩ tới dưới tình huống như vậy còn muôn tiếp tục, người đàn ông này thực sự quá cặn bã, nhớ tới nụ hôn của hẳn không sạch S= không biết đã hôn bao. net? người, nước chua trong cổ họng Lầm Bắt Nhiễm liền không kìm được trào lên.

ẹ.

Lâm Bắt Nhiễm nhịn không được, trực tiệp ói ra.

Trương Hàn đúng lúc tránh ra, Lâm Bát Nhiễm ghé vào đầu giường, nôn mửa không thôi

Cô dĩ nhiên ói ra.

Hắn hôn cô, cô dĩ nhiên ói ra.

Khuôn mặt tuần tú của Trương Hàn lạnh xuÔng, hắn âm u nhìn Lâm Bất Nhiễm: “Lãm Bát Nhiễm, có phải em muốn chết hay không?”

Lâm Bát Nhiễm chỉ cảm thấy f toàn, thân khó chịu, cô dùng sức đầy hắn ra, sau đó chạy vào phòng tăm ghé vào trên bôn câu nôn mửa không thôi.

Vừa nôn chính là điên đảo trời đất, cô gần như ói hết cả dịch mật ra.

Trương Hàn đứng ở cửa nhìn cô khó chịu, sắc mặt trăng phau, không giống như là có ý.

Hắn đi lên trước, đưa tay võ lưng cô.

Thế nhưng, Lâm Bất Nhiễm theo phản xạ có điều kiện tránh ra, cô ngắng đầu nhìn hắn: “Trương Hàn, tôi đã thê này, anh còn muôn động vào tôi sao?”

7 Tay Trương Hàn \ cứng lại ở giữa ty trung, rất là xâu hồ, hắn xem như đã hiểu cảm giác có lòng tốt lại xem như lòng lang dạ thú là thế nào rôi

“Lâm Bắt Nhiễm, em luôn là ngõ nghịch tôi, chọc tôi tức giận như vậy, điêm này không biết Nhiễm Nhiễm đã hơn em gấp bao nhiêu lần” “Nếu Nhiễm Nhiễm tốt, vậy anh đi tìm Nhiễm Nhiễm của anh đi, đi nhanh một chút, tôi không muôn thấy anh”

Lâm Bắt Nhiễm đuổi hẳn đi.

Trương Hàn thực sự phát cáu, hắn hừ lạnh một tiếng phẩy tay áo bỏ đi.

Lâm Bát Nhiễm nghĩ thầm, Nhiễm Nhiễm tốt bụng hiệu chuyện như vậy, dịu dàng săn sóc, hẳn không phải cũng đi vụng trộm đấy sao, đàn ông chính là như vậy, đê tiện lại ác. liệt, trong lòng cô vô cùng khinh thường hắn.

Trương Hàn đi ra, hắn cũng không trở vệ phòng của mình, bởi vì Nhiễm Nhiễm ở trong phòng hắn.

Tối hôm nay hắn không muốn thấy Nhiễm Nhiễm, đại khái là thực sự bị người phụ nữ Lâm Bắt Nhiễm không biệt phải trái kia chọc giận, hắn chỉ là tâm phiền ý loạn, đối với người nào. cũng không cảm thấy hứng thú, cho nên hãn đên thư Phòng, buổi tối trực tiếp ngủ ở trong thư phòng.

Sáng sớm hôm sau cửa thư phòng bị gõ, ngoài cửa truyền đến giọng nói dịu dàng làm người vui vẻ của Nhiễm Nhiễm: “Anh Hàn, anh đã dậy chưa?”

Trương Hàn ngồi bật dậy: “Vào đi”

Của thư phòng bị đây. ra, Nhiễm Nhiễm bưng một tô mì đi vào.

“Anh Hàn, anh dậy rồi à? Em đã làm cho anh một tô mì, thừa dịp còn nóng anh mau ăn đi” Nhiễm Nhiễm đặt mì ở trước mặt của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.