Chương trước
Chương sau
Hắn hôn Nhiễm Nhiễm xong, lại đã chạy tới hôn cô.

Hắn không cảm thấy bẩn sao?

Cô cảm thấy bản.

Quả thực bản chết, Lâm Bất Nhiễm hoài nghi hắn muồn lây bệnh truyền nhiễm cho mình.

Lâm Bắt Nhiễm há miệng, hung hăng cần khóe môi hắn. Shh.

Trương Hàn bị đau, mùi máu ngai ngái tràn ngập trong khoang miệng, cỗ căn hẳn chảy máu.

Trương Hàn chẳng những không buông ‹ CÔ ra, ngược lại càng dùng

sức kiềm chế cô dưới thân hắn, hắn liền thích tinh thần này của cô ở trên giường, tinh thân đó, bắt kỳ người phụ nữ nào đều "không c cho hàn được, bao gồm cả Nhiễm Nhiễm. Trương Hàn trực tiếp hôn sâu. Lâm Bắt Nhiễm không thở được, môi lưỡi tê dại, rất khó chịu rất khó chịu, hẳn hôn làm cô cảm thấy rất khó chịu.

Lúc hẳn hôn Nhiễm Nhiễm, là dịu dàng khắc chế, mỗi một động t tác đều nhẹ nhàng, sợ làm Nhiễm Nhiễm đau.

Thế nhưng hắn đối với cô chính là mưa rên gió dữ, không chút bận tâm cảm thụ của cô, chỉ lo đến phát tiết và sung sướng của bản thân.

Đây chính sự khác biệt của yêu và không yêu nhỉ!?

Lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng Nhiễm Nhiễm: “Anh Hàn...

anh Hàn, anh đang ở đâu?”

Nhiễm Nhiễm đang tìm Trương Hàn.

Lâm Bát Nhiễm sợ đến toàn thân buộc chặt, lòng bàn tay đè trên ngực Trương Hàn đầy hắn ra phía ngo: Trương Hàn cũng rất kiêng ky. Nhiễm Nhiễm phía ngoài, hắn

liền vội vã kết thúc nụ hôn này, sau đó vươn tay che kín Lâm Bắt Nhiễm miệng.

“Không cho phép phát ra âm thanh, hiệu chưa?” Hăn thập giọng cảnh cáo nói.

Thì ra hắn cũng biết sợ à?

Lúc hẳn đi vụng trộm sao lại không sợ ổi?

Lâm Bắt Nhiễm dùng sức nhìn hắn chằm chẳm.

Trương Hàn nghe động fĩnh ngoài cửa, Nhiễm Nhiễm vẫn còn đang tìm hắn: “Anh Hàn, anh đang ở đâu, anh Hàn, anh Hàn!"

Lâm Bắt Nhiễm thờ œ lạnh nhạt, cô cứ nhìn Trương Hàn kết thúc như thế nào, các đợi Nhiễm Nhiễm thấy hẳn từ phòng người phụ nữ khác đỉ ra, hoặc là biệt anh Hàn của mình đang theo người phụ nữ khác lên giường, Nhiễm Nhiễm sẽ làm như thể nào.

Trương Hàn nhíu mày kiếm, rất rõ ràng đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn bị người ta bắt dâm như vậy.

Lúc này tâm phúc của hẳn thủ hạ tới, ở ngoài cửa nói với Nhiễm Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm tiểu thư, chủ tử có chút công việc phải xử lý, bây giờ không có ở đây, chủ tử lát nữa sẽ trở về bên cạnh cô, có chuyện gì cô có thể phân phó tôi.” Nhiễm Nhiễm tin những lời này: “Tôi không có chuyện gì, chỉ là nhớ anh Hàn thôi, không cần nói cho anh Hàn tôi tìm anh. ây đâu, tôi không ¡ muốn quây rây công việc của anh ây, hiện †ại tôi về phòng”

Nhiễm Nhiễm ngoan ngoãn nghe lời trở về phòng mình.

Ngoài cửa yên tĩnh lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.