“Có ý gì?”
Thượng Quan Mặc cũng không có lời: “hề: sau em sẽ biết.” Mạc Họa càng mơ hồ, cô cảm thấy Thượng Quan Mặc đang thừa nước đục thả câu.
Họa Họa, em cân nhắc lời chị nói chưa?” Thượng Quan Mặc
đột nhiên hỏi. Mạc Họa lộp bộp giật mình: “Anh là nói... chuyện kêt hôn ạ?” Thượng Quan Mặc gật đầu: “Ừ, Họa Họa, em có nguyện ý gả cho anh, làm vợ anh không?”
Gì đây, đây là lời cầu hôn của anh sao, đơn giản như vậy, một chút thành ý cũng không có.
Mạc Họa muốn nói chuyện, thế nhưng Thượng Quan Mặc lại nói: “Bỏ đi, để tính sau, chúng ta bây giờ cũng vô cùng tốt” Thượng Quan Mặc nghĩ tới sức khỏe của minh. anh chẳng sông bao lâu nữa nôi, thực sự chớ nên tham lam quá nị
Mạc Họa còn đang ‹ tuổi thanh xuân, anh sao có thê nhãn tâm giam cô ở bên cạnh mình, hiện tại đã đủ rồi, anh đã rất hạnh phúc.
Mạc Họa cũng nghĩ đến bệnh tình của anh, Đoạn Trường Thảo trên người anh...
Lúc này tài xế trước mặt đột nhiên một phanh lại, chiếc xe lập tức ngừng lại: “Thiêu chủ, phía trước có người chặn đường”
Người nào?
Mạc Họa ngắng đầu nhìn lên, phía trước là một chiếc xe tông thông chống đạn, không cân đoán, anh cả Mạc Thần Dịch của cô đã đền!
Nơi này là Hoa Tây, vốn là địa bàn anh cả cô, xem ra anh cả đã biết cô còn sống rồi.
“A Mặc, là anh cả em” Mạc Họa nhỏ giọng nói.
“Ân” Thượng Quan Mặc gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3328366/chuong-2951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.