Chương trước
Chương sau
Viền mắt trắng nõn Lâm Bát Nhiễm hồng hồng, mây năm nay không gặp, em trai của cô đã sớm trưởng thành, cô an lòng rồi.

Trương Hàn nhìn viên mắt đỏ hồng còn có sự vui vẻ

lúc .này của Lâm Bát Nhiễm, trong lòng có chút khó chịu, ở trước mặt hán cô chưa từng vui vẻ như vậy, lẽ nào hắn đối với cô không tốt sao?

Hắn mỗi ngày uống ngon ăn ngon chiêu đãi cô, ngã bệnh liên hậu hạ, không vui thì cho tát, hắn đến tột cùng thua ở chỗ nào, Trương Hàn thực sự khó hiểu.

Thượng Quan Mặc và Trương Hàn ở bên trong nói chuyện, Mạc Họa cùng Lâm Bắt Nhiễm đi tới vườn hoa phía sau.

Mạc Họa quan tâm nắm tay Lâm Bắt Nhiễm: “Chị Bất Nhiễm, em biết chị chắc chăn không tự nguyện, Trương Hàn ép chị ly hôn đúng không, chị yên tâm, lần này bọn em nhất định sẽ mang chị rời đi, tuyệt đối sẽ không để Trương Hàn tên ma quỷ kia lại xúc phạm tới chị”

Lâm Bát Nhiễm cười cười: “Họa Họa, tâm ý của em và A Mặc chị nhận, nhưng, chị sẽ ở chỗ này, nơi nào cũng sẽ không đi”

“Vì sao, vì sao chị Bất Nhiễm lại nguyện ý ở cùng Trương Hàn chứ?

“Họa Họa, đây là sự lựa chọn của chị, cũng là đường

nhân sinh của chị, cho nên các em không cân nhúng tay, chỉ cân em và A Mặc yên ồn, có thê nhìn các em hạnh phúc ở bên nhau, chị đã rât vui rồi”

“Nhưng...”

Lâm Bất Nhiễm dời trọng tâm câu chuyện: “Họa Họa, em biết A Mặc nhà chị thích em đến mức nào không? Em là mộng tưởng thời niên thiếu của nó, bởi vì khoảng cách thân phận nên nó vần luôn không có cảm giác an toàn, từ đầu đến cuôi ở giữa các em ở, thế hạ phong đều là thằng bé, nó vẫn luôn ngưỡng đầu nhìn lên em, cho nên hãy động ý với chị, vĩnh. viễn đừng bỏ nó lại, nó rất cần em” Trong lòng Mạc Họa mềm nhữn, cô biết tâm ý của Thượng Quan Mặc với cô, kỳ thực bất kề là Thượng Quan Mặc hay là Lâm Mặc, bọn Hộ đều là cùng một người, là chàng thiếu niên cô yêu sâu đậm kia. “Dạ, chị Bất Nhiễm, em đồng ý với chị, bạn với anh ây, Sẽ không để anh ấy một mình nữa”

Lâm Bát Nhiễm nghe vậy liền yên tâm.

Lúc này Thượng Quan Mặc đã đi tói: “Chị, Họa Họa, hai người đang nói gì vậy?”

“Không có nói gì cả, A Mặc, hiện tại em đã là người lón, cũng trưởng thành rồi, em đã ở bên Họa Họa, vậy lúc nào lẫy Họa Họa về nhà, chị chờ hôn lễ của các em” Lâm Bất

em sẽ vẫn luôn bồi

Nhiễm cười nói.

Kết hôn...

Mạc Họa mới vừa làm lành với Thượng Quan Mặc, hai người vẫn còn ở trong thế giới hai người, như đôi lứa vân còn đang yêu cuông nhiệt, về chuyện kêt hôn, bọn họ còn chưa suy nghĩ đến.

Kết hôn kiểu gì?

Bọn họ cuối cùng vẫn bị thân phận ngăn cách, không trồn tránh được, trong hiện thực còn rất nhiều vấn đề chờ bọn họ xử lý.

Lâm Bắt Nhiễm biết hai người không nói gì là có suy nghĩ, cô cười nói: “A Mặc Họa Họa, các em thực sự nên kết hôn đấy”

Thượng Quan Mặc dẫn Mạc Họa về nhà, li Họa truyền ý của Lâm Bất Nhiễm cho Liễu Thượng Quan Mặc: “Mặc dù chị Bất Nhiễm nói không mong chúng ta nhúng tay vào chuyện chị ây, thê nhưng em cảm thấy được chị Bất Nhiễm là do không muốn liên lụy đến chúng ta, anh thấy đó, Trương Hàn có một hậu cung lớn như vậy, bây giờ đã là thời nào rồi còn sống như một Hoàng đề chứ, em nghỉ ngờ hắn sẽ lây bệnh cho chị Bất Nhiễm, chúng ta vẫn nên nghĩ cách cứu chị Bát Nhiễm ra mới được”

Mạc Họa vốn là người theo chủ nghĩa tình yêu và thể xắc chỉ dành cho duy nhất một người, trong phủ đệ Trương Hàn có nhiêu mỹ nhân như vậy, chỉ mỗi điểm này đã làm †oàn thân cô tê dại, cô không muốn nhìn chị Bất Nhiễm sống cuộc sống như thế.

Thượng. Quan Mặc không có biểu cảm gì: Kỳ thực con người Trương Hàn cũng. không phải giống như em thấy đâu”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.