Chương trước
Chương sau
Lâm Bất Nhiễm nhìn ra được bỗ mẹ Nhâm thật sự thích con nít, yêu câu này cũng là hợp tình hợp lý, không hệ quá đáng, cô hồ thẹn với hai trưởng bối thật tình đối tốt với cô.

Nhâm Đồng đi ra ngoài nhận nghe điện thoại, anh ta hạ giọng không vui nói: Đường Phương, tôi không phải đã

nói rôi sao, đừng gọi cho tôi nữa, đêm hôm đó chỉ là ngoài ý muôn, tôi đã có vợ, tôi rất yêu vợ tối, tôi không hy vọng cô ấy biệt chuyện này, tôi đã đề cô nghỉ việc, trả cho cô một số tiền lớn, cô mau cầm tiền rời khỏi nơi này đi, tôi không muôn gặp cô nữa”

Giọng nói mềm yếu. của Đường Phương truyền tới: Nhâm tông, e biết em chớ nên phiền anh, đêm hôm đó em không cân anh chịu trách nhiệm, em chỉ là thích anh, sâu đậm mên mộ anh...”

“Đủ rồi, đừng nói nữa” Nhâm Đống trực tiếp muôn cúp. điện thoại. hâm tổng, em mang thai rồi Cái gì?

Tay Nhâm Đống cứng đờ. “Nhâm tổng, em lúc đầu dự định rời đi, thế nhưng hôm nay em đến bệnh viện làm kiềm tra, em đã mang thai, đứa bé này là của anh”

Nhâm Đống nhíu mày: “Sao cô lại xác định đứa bé này là của tôi, chúng ta chỉ mới ngủ với nhau một làn”

“Nhâm tổng, lúc em ngủ với anh vẫn còn trong trăng, cái này anh cũng biết, anh là người đàn ông duy nhất của em, đứa bé này sẽ là của anh, nêu như anh không tin, đợi lúc đứa trẻ bốn tháng có thê đâm thủng nước ôi làm giám định DNA, anh chính là bố đứa trẻ”

Nhâm Đống nhấp môi một cái: “Bây giờ cô ở nơi nào, tôi đi qua tìm cô”

Đường Phương đại hỉ: “Vậy thì tốt quá, em bây giờ đang ở khách sạn XX, em chờ anh”

Nhâm Đống cúp điện thoại, sau đó trở về cầm áo khoác mình: “Bồ mẹ, vợ, công ty có chút việc, con đi ra ngoài trước, mọi người không cân chờ con, buổi tôi nghỉ ngơi sớm một chút”

Nói rồi Nhâm Đống đi tới hôn trán Lâm Bắt Nhiễm: “Ảnh đi nhé”

Lâm Bất Nhiễm gật đầu: “Trên đường lái xe cần thận” Nhâm Đồng rời đi.

Đêm khuya, Nhâm Đống cũng không trỏ về, Fấm Bất Nhiễm nằm ở trên giường, cũng không hề buồn ngủ.

Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại Lâm Bắt Nhiễm vang lên, có tin nhắn.

Lâm Bất Nhiễm mở tin nhắn ra, là một sô xa lạ gởi tới Chào cô Nhâm, tôi là Đường Phương, tôi đã mang thai con của Nhâm tổng.

Phía dưới tin nhắn kèm một tắm hình, là giấy tờ chân đoán có thai của bệnh viện.

Cô Nhâm, tôi biết Nhâm tổng rất . yêu cô, thế nhưng tôi mang thai cũng là sự thật, hiện tại Nhâm tông đang dẫn tôi tới bệnh viện, ép ép tôi nạo thai, đây chính là một tiêu sinh mệnh vô tội, cô nhất định cũng không hy vọng trên tay có máu tươi đúng không?

Cô Nhâm, tôi van cầu cô, cầu cô hãy đề cho tôi sinh hạ đứa bé này, đây chính là đứa bé đầu tiên Nhầm tông, tôi tin tưởng Nhâm gia sẽ hài lòng với đứa bé này.

Cô Nhâm, tôi cam đoan sẽ không quấy rày gia đình của cô, đêm hôm đó tôi và Nhâm tổng chỉ là kìm lòng không đậu.

Đường Phương này nhắn rất nhiều lời "trà xanh" qua, Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng đọc hết, đêm hôm đó Nhâm Đồng ở bên ngoài tìm phụ nữ cô đã đoán được, cô chỉ là không đoán được cô gái này sẽ mang thai.

Lâm Bát Nhiễm không có cảm xúc gì, cô không hề tức giận, có chăng chỉ là buôn vô cớ, cô hồi âm Đây là việc của hai người, tôi không quản được.

Lâm Bát Nhiễm trực tiếp kéo dãy số kia vào blacklist, sau đó nhắm mắt lại ngủ.

Nhâm Đống sáng hôm sau trở về, cả người nhìn như một đêm không ngủ, rât mệt mỏi. “Anh đã về rồi?” Lâm Bát Nhiễm bình tĩnh nhìn anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.