Chương trước
Chương sau
Cô vẫn không thừa nhận mình là bạn gái Lâm Mặc, thê nhưng mọi người hình như đều đã biết hết mắt Từ từ cô phát hiện mình cũng bắt đầu chấp nhận cái thân phận này rôi, không muốn phản bác nữa.

“Chúng ta về nhà thôi” Mạc Họa đưa Lâm Mặc về nhà. Về đến nhà, Mạc Họa đặt Lâm Mặc lên giường: “Lâm Mặc, cậu tốt nhất nghỉ ngơi đi, tôi đi về nhà”

Mạc Họa muốn đứng đậy.

Thế nhưng Lâm Mặc giữ lại tay cô: “Mạc Họa, đừng” Đừng?

Hiện tại đã khuya lắm rồi, lẽ nào muốn cô ngủ lại trong nhà cậu sao?

Tuy là trước đây cô với cậu từng ngủ trong sơn động, từng thuê phòng ở khách sạn, thê nhưng từ sau đêm cậu cưỡng hôn cô, lòng cô vẫn còn sợ hãi.

“Mạc Họa, ở lại với tôi, được không?

Chị đi rồi, căn nhà này chỉ còn lại có tôi, thật sự rât quạnh quẽ, mây ngày này tôi ở quán bar uông rượu, chính là không dám về nhà, nơi đây thực sự chỉ còn lại có một mình tôi”

Nhìn ra sự do dự của cô, Lâm Mặc vừa buông tay cô ra: “Thôi vậy, em vê nhà đi, chị đi rồi, em Trái tim Mạc Họa đột nhiên nhói đau, lúc này đâu còn có

thê tàn nhẫn rời đi, cô thỏa hiệp nói: “Lâm Mặc, cậu đừng như vậy, chị đi rồi, cậu còn GÓI tôi mà, tôi ở lại cùng cậu là được...”

“Thực sao?” Lâm Mặc nhìn cô.

Mạc Họa căn đôi môi đỏ mọng, muôn nói lại thôi: “Chúng †a phải hứa, tôi ở lại, thế nhưng cậu không thẻ... không thể động tay động chân với tôi, bằng không tôi lập tức đi ngay!”

Lâm Mặc nhìn cánh môi bị cắn của cô, đôi môi hồng phót trơn mêm nhưứ trái cây đồng lạnh, căn xuông sẽ mắt đi màu sắc, mêm mại lạ kỳ.

Đêm đó ở đầu hẻm, cậu sao không nghĩ tới căn cô một cái nhỉ?

Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ mà thôi, cậu không dám. Lâm Mặc giơ tay lên che viên mắt, hơi say: “Nói như em là bởi vì tôi từng động tay động chân với em sao, sao tôi không nhớ?”

Cậu không nhớ?

“Mạc Họa, tôi là ngày kia ra tay với em, táy máy tay chân thê nào, em nói cho tôi nghe đê xem tôi có ân tượng hay không”

Mạc Họa nhìn cậu, đôi mắt hơi say mang theo nghỉ vân thật to, hình như là thực sự không nhớ rõ, đêm hôm đó cậu cũng uống rất nhiều rượu, xỉn lên làm chuyện điên rồ, không nhớ cũng bình thường.

Thôi bỏ đi.

Mạc Họa đứng dậy: “Cậu năm nghỉ. đi, tôi đi nấu bát canh giải rượu cho cậu”

“Em biết nấu sao?”

“Không biết.... nhưng tôi từng xem mẹ tôi nấu cho bồ tôi, rất đơn giản. ° MẠC Họa tràn đầy tự tin đi ra ngoài.

Tại phòng bếp.

Mạc Họa tìm được hai củ gừng, gừng nâu canh không những có thê giải, rượu, còn có thể làm âm dạ dày, rất thích hợp cho cậu.

Mạc Họa cầm dao, bắt đầu thái gừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.