Chương trước
Chương sau
“Cậu nhìn cái gì?” Mạc Họa nghỉ hoặc.

Lúc này Lâm Mặc đột nhiên tiền lên, ép tới gân cô.

Nhãn thân cậu bây giờ rât có tính xâm lược, như là một tay thợ săn tâm tư kín đáo nhìn chăm chú vào con môi ngon miệng của mình, từng bước ép sát.

Mạc Họa theo bản nặng lui về phía sau, vừa qui đã lui đên vách tường, không thể lui được nữa.

Lúc này thân thể anh tuần của Lậm Mặc ức hiếp đi qua: “Mạc Họa, nêu như tôi thắng, em liền thuộc về tôi, có được không?”

Không đúng?

Cát Thành lộp bộp giật mình, liền nói: “Thầy, không đúng chỗ nào?”

Hắn đứng đầu toàn trường là chuyện ván đã đóng thuyền rồi, làm sao có thể không đúng?

Mạc Họa nhanh chóng nhìn sang: “Thầy ơi, sao vậy ạ?” Chủ nhiệm cũng hết sức nghỉ hoặc: “Cát Thành hình như không phải , đứng nhất toàn trường, đứng nhất toàn trường là người khác.”

Làm sao có thể?

Tắt cả mọi người vội vây quanh.

“Thầy, thầy nhìn nhầm hay không?”

“Thầy, đứng nhất toàn trường không phải Cát Thành, vậy là ai2”

Thầy chủ nhiệm lắc đầu: " cũng không biết... để thầy xem..

Thầy chủ nhiệm click chuột, danh sách toàn trường lúc này nhảy vào phạm vi nhìn tật cả mọi người.

Cát Thành hoàn toàn chính xác không phải đứng nhất toàn trường, hán đứng thứ hai, Mạc Họa đứng thứ ba, ở trên bọn họ còn có một người, nhân tài này là người chân chính đứng nhất toàn trường.

Mà người kia chính là... Lâm Mặc! Mạc Họa lúc thây cái tên này đâu trực tiệp “ong” một cái, không còn suy nghĩ được nữa, là Lâm Mặc, vậy mà lại là Lâm Mặc!

Cô ở hai chữ “Lâm Mặc” này xem đi xem lại, không sai, không nhìn nhầm.

Tảng đá treo trong lòng Mạc Họa rốt cục buông xuông, kết quả này là ngoài dự. mong đợi, vừa rồi cỗ ở bước ngoặt cuôi củng cũng không tin tưởng Cát Thành cứ như vậy thăng, cô luôn cảm thây Lâm Mặc sẽ cho cô một bắt ngờ lớn!

Shhh.

Tât cả mọi người đều hít vào, mọi người nhìn cái tên “Lâm Mặc" này đều lộ ra biểu cảm khiếp sợ: không thệ tin được, Lâm Mặc ư? Sao có thế? ` Cát Thành lập tức trợn †o hai mắt, giống như gặp quỷ, Lâm Mặc, đứng nhất toàn trường? Tại sao có thể là cậu?

Lâm Mặc là một tên học dốt, hơn nữa... bài thi số học cậu cũng không có kiểm tra mà.

“Thây, cái này không phải sai đây chứ, tại sao có thê là Lâm Mặc, tại sao là cậu ta?” Cát Thành tâm tình kích động nói.

Chủ nhiệm lớp nhìn thành tích môi môn của Lâm Mặ giọng nói cũng bắt đầu run rây: “Không sai, là em ây, là Lâm Mặc, các em nhìn thành tích từng môn của em ấy đi, ngữ văn 150, số học 0, tiếng Anh 150, khoa học tổng hợp 300, tổng điểm 600, ngoại trừ sô học, các môn khác của em ây đều là... trọn điểm, trọn điềm đó! Thầy dạy nhiều năm như vậy nhưng chưa từng có gặp qua loại tình huông này”

Mạc Họa cùng Cát Thành cũng nhìn thấy thành tích mỗi môn của Lâm Mặc, ngoại trừ số học, những môn khác. đều là trọn điểm.

Nói cách khác, cậu trên căn bản, không thi môn số học, còn có thể lấy ưu thê một điểm ép Cát Thành tới gắt gao, bạn nói, có làm người giận điên không chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.