Lâm Bất Nhiễm vào phòng tắm, đóng của lại.
Trương Hàn chò ở bên ngoài, một phút, hai phút, ba phút... trôi qua, Lâm Bất Nhiễm vẫn chưa đi ra.
Tiếng nước tí tách từ bên trong truyền đến cũng từ từ mắt hẳn.
Không chút thanh âm, tĩnh lặng đến mức làm lòng người hoảng sợ.
Trương Hàn bén nhạy phát hiện dị thường, kỳ thực nghĩ kỹ lại, tối nay cÔ vẫn rất khác thường.
Hắn không nói rõ cô khác thường ở đâu, theo lý thuyết hắn đã ép vỡ niềm tin vững chãi từ sâu trong nội tâm cô, cô chắc đã phải cúi đầu trước vận mệnh rồi.
Trương Hàn nhanh chóng đứng dậy, hắn đi tới cửa phòng tầm, các đôt ngón tay thon dài có lực đánh lên trên ván cửa phát ra tiếng “thùng thùng”
bén nhọn: “Nhiễm Nhiễm, em tắm xong chưa?”
Bên trong không có tiếng động, không ai trả lời hăn.
Trái tim Trương Hàn từ từ trằm xuống, hắn không khỏi nhíu mày: “Nhiễm Nhiễm, mở cửa ra, bằng không tôi sẽ đi vào đấy”
Vẫn một mảnh thinh lặng.
Trương Hàn đưa tay đặt lên chốt cửa, cửa đã khóa trái từ bên trong.
“Nhiễm Nhiễm!” , Trương Hàn mím môi, một giây kế tiệp liên nâng lên chân dài, một cước đạp lên ván cửa.
Cửa phòng tắm mở ra.
Trương Hàn lập tức liền ngửi được mùi máu tươi.
Hắn trời sinh mẫn cảm với mùi máu tươi, năm đó lúc mẹ rời đi, hắn cũng đây cửa ra như vậy, ngửi được mùi máu tanh tưởi cũng y như đúc.
Lúc này hắn cảm thầy lòng bàn chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327464/chuong-2801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.