Ngô Trạch Vũ dừng bước, quay đầu nhìn Lâm Bắt Nhiễm. Lâm Bắt Nhiễm vẫn an tĩnh ngồi bên giường, cô dịu dàng cong khỏe mội, thời gian phẳng phật trở lại hơn bốn năm trước, cô vẫn là nữ sinh viên sạch sẽ xinh đẹp kia, tràn đây khao khát và hướng tới với thế giới, với tương lai, trong tim có tín niệm, từng bước đi vê phía trước: “A Vũ, nói cho A Mặc, bảo nó sống tốt”
Kỳ thực cô có rất nhiều lời muốn nói, thê nhưng cuối cùng cũng không nói gì, chỉ nói A Mặc sống tốt.
Cô và A Mặc đừ rất nhỏ đã mắt mẹ, đều nói chị cả như mẹ, nhưng cô chỉ là môi liên lụy với A Mắc.
Ngô Trạch Vũ vui vẻ cười nói: “Chị Bắt Nhiễm, em sẽ nói cho A Mặc, chúng em đều sẽ sống tốt mà”
“Ừ, được rồi, mau đi đi”
“Chị Bất Nhiễm, tạm bi: Lâm Bắt Nhiễm giơ tay lên, giơ giơ, cô nói thầm trong lòng tạm biệt.
Rất nhanh đã đến buổi tối, tiếng xe Ferrari gầm rú khoe khoang không gì sánh được dừng ở công bệnh viện, Trương Hàn xuống xe, trong tay hắn còn đang câm một bó hoa hồng.
Bó hoa hồng này là tặng cho Lâm Bát Nhiệm.
Trương Hàn lên lầu, tự tay đầy ra cửa phòng bệnh.
Trong phòng bệnh bật một ngọn đèn hoàng hôn, Lâm Bắt
Nhiễm ngôi ở bên giường, cô đã thay quân áo bệnh nhân ra, mặc chiếc váy trắng, mái tóc đen thanh thuần buộc thành đuôi ngựa thật thấp, cô ngồi ở dưới ánh đèn, đang lật xem quyền sách thiết kế kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327462/chuong-2799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.