Chương trước
Chương sau
Những lời này trực tiếp nổ tung bên tai Mạc Họa, Triệu Hàm Hàm đang nói cái gì, cô tạ nói cô ta đã là người của Lâm Mặc rồi?

Bọn họ vẫn là học sinh, yêu đương và phát sinh quan hệ, đó là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Mạc Họa kinh hãi.

“Mạc Họa, đêm hôm đó cậu cũng thấy đấy, tôi và Lâm Mặc kìm lòng không đậu, đã phát triển đến bước đó, tôi đã là người phụ nữ của anh ấy rồi!”

“Danh tiết rất quan trọng với một cô gái, anh ây là người đàn ông đâu tiên của tôi, tôi muôn cùng Lâm Mặc sông yên lành, nhưng là bây giờ Lâm Mặc đối với tôi rất lãnh đạm, tình yêu cuồng nhiệt đã chậm rãi thối lui, anh ây dường như lại bị cậu hấp dẫn, tôi hiệu, cậu chắc chắn có cảm giác mới mẻ hơn ôi, cho nên van câu cậu cách Lâm Mặc xa. một chút! Tôi không thể mắt đi anh ây. ' Ti khẩn.

Mạc Họa đã loạn, tin tức nặng kí này của Triệu Hàm Hàm thực sự khiên người ta quá khiếp sợ.

Hơn nữa lời trong lời ngoài của Triệu Hàm Hàm đêu đang ám chỉ Lâm Mặc là một thằng trăng hoa cặn bã, cậu và lệu Hàm Hàm đau khố cầu

Triệu Hàm Hàm quen nhau liên chán, bây giờ bị cô mới mẻ hấp dẫn, thế nhưng cậu cũng chỉ là muôn chơi qua đường, chơi chán liền thay.

Mạc Họa cũng không nói gì, nhanh chóng rời đi.

Mạc Họa cùng Cố Vũ về tới nhà, Mạc Họa ở phòng bếp gọt táo, đột nhiên cô vừa trật tay, lưỡi dao sặc bén vạch ra một miệng máu ở trên ngón tay của cô.

Máu tươi chảy ra.

“Trời ạ chị Họa Họa, chị bị thương rồi!” Có Vũ dùng sức đè xuông vêt thương của Mạc Họa, hoảng hồt băng bó cho cô. “Vũ Vũ, chị không sao”

“Còn nói không sao, đã rạch sâu như vậy! Chị Họa Họa, chị gần đây bị gì thế, càng ngày càng không yên lòng rôi!”

Mạc Họa run rẫy hàng mi: “Chắc do gân đây học tập áp lực quá”

Mới lạ ấy!

Có Vũ không tin lý do này, cho dù muốn gạt người cũng phải lấy lý do nào ra hôn chứ, thành tích Mạc Họa vô cùng vô. cùng xuất sắc đói “Vũ Vũ, chị lên lầu đã”

Mạc Họa lên lầu, vào phòng mình, quyên sách của nhà thiệt kê bà kỉa vận còn nghiêm chỉnh đặt trên bàn sách của cô, vôn là muôn đưa cho chị Lâm Bắt Nhiễm.

Trong khoảng thời gian này cô không yên lòng, hôn cứ ở trên mây, Cô Vũ cũng nhìn ra, kỳ thực Mạc Họa cũng tự biết, chỉ là chính cô không muốn thừa nhận, thừa nhận mình là bởi vì..

Lâm Mặc.

Chàng thiếu niên Lâm Mặc ấy, đơn giản là người ở trong cả đám người cô liếc mắt đến nhiều nhất.

Không thể tiếp tục như vậy nữa, Mạc Họa biết mình không thể cứ thế được.

Song quyền sách thiết kế này phải đưa cho chị Lâm Bắt Nhiễm, cô nhất định phải đưa đi. Mạc Họa cầm sách thiết kế ra ngoài, đi thẳng đến bệnh viện.

Trong bệnh viện.

Mạc Họa tìm được phòng bệnh Lâm Bất Nhiễm, cô ở bên ngoài gõ cửa một cái, thể nhưng bên trong không có tiếng động.

Mạc Họa đầy cửa vào, trong phòng rất tối, Lâm Bắt Nhiễm năm trên giường bệnh, đang ngủ.

Lậm Bắt Nhiễm còn giống như trước, sắc mặt tái nhợt, cô ây vẫn gặp ác mộng, trán thám đâm mồ hồi lạnh.

Mạc Họa không gọi cô ấy tỉnh dậy, mà là rón rén đặt quyên sách thiết kê kia ở dưới gôi Lâm Bát Nhiễm, sau đó lui ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.