Chương trước
Chương sau
Lâm Mặc một tay đặt trên chốt cửa, lúc thấy cô mí mắt cậu khẽ nhúc nhích.

Rất rõ ràng, lần này ba người lại tình cờ gặp nhau.

Mạc Họa hơi xấu hồ: “xin lỗi, tôi đi ngang qua, các cậu tiệp. tục”

Cô muốn đi.

“Đứng lại!" Lúc này Triệu Hàm Hàm đột nhiên gọi một tiêng. Mạc Họa quay đâu, chỉ thây viên mắt Triệu Hàm Hàm đỏ bừng vọt ra: “Lâm Mặc, cậu nói thực cho tôi biết, có phải bởi vì cô ta, cậu thích cô phải không?”

Mạc Họa cứng đò, cô hoàn toàn không nghĩ tới Triệu Hàm Hàm chuyên mũi dùi sang trên người cô, cô ta còn hỏi... Lâm Mặc có thích cô hay không?

Mạc Họa nhìn về phía Lâm Mặc, Lâm Mặc đang nhìn cô, ánh mắt đen mà sáng ngời.

Thình thịch thình thịch.

Trái tim Mạc Họa, vào giờ khắc này toàn bộ rồi loạn.

“Tôi...” Lúc này Lâm Mặc nhàn nhạt mở miệng.

Nhưng lời Lâm Mặ đã xoay người rời đi.

Lâm Mặc mím đôi môi mỏng một cái, cũng đi theo.

còn chưa nói ra khỏi miệng, Mạc Họa

Triệu Hàm Hàm cứng đò tại chỗ, giác quan thứ sáu của con gái tới chuẩn như vậy, cô ta đã khẳng định Lâm Mặc thích Mạc Họa, bởi vì trong mắt cậu tràn đầy đều là cái bóngcủa Mạc Họa.

Ghê tởml Tan học, Mạc Họa đang đợi Có Vũ, lúc này có một người đi tới, là Triệu Hàm Hàm.

“Mạc Họa, cô rảnh không, chúng ta nói chuyện một chút” Triệu Hàm Hàm cả vú lập miệng em nhìn Mạc Họa, tràn đây: địch ý và khiêu khích.

Mạc Bếo chẳng những cướp đi vinh dự của cái danh hoa khôi của cô ta, còn đoạt đi chàng trai cô ta thích, khoản nợ này cô ta sẽ ghim ở trong lòng.

Mạc Họa cũng không muôn nói chuyện phiêm với Triệu Hàm Hàm, cô từ chôi nói: “Tôi đang chờ người, không tiện nói chuyện”

“Mạc Họa, cô sợ à?”

“Sợ? Tôi sợ cái gì?”

Triệu Hàm Hàm hừ lạnh một tiêng: “Quan hệ của tôi và Lâm Mặc cô cũng biết, Lâm Mặc là bạn trai của tôi, thê nhưng cô cướp bạn trai tôi, làm tiểu tam chen chân vào tình cảm người khác, là hồ ly tinh thích câu dẫn bạn trai người khác, cô không sợ à?”

Ngôn ngữ tràn ngập tính công kích của Triệu Hàm Hiàm lúc này. khiến Mạc Họa chau mày: “Mấy việc cô nói tôi không làm, hơn nữa cô đánh mắt bạn trai mình có thể chỉ nghĩ tới tôi để tìm cảm giác tồn tại sao, nêu như tôi là cô, tôi càng phải tốn thời gian trên người Lâm Mặc hơn, hoặc là, tự nghĩ lại chính mình”

“Cô!” Triệu Hàm Hàm thật không nghĩ tới Mạc Họa miệng, mồm lanh lợi đến thế, cô ta ngây ngân cả người.

Tôi còn có việc, đi trước” Mạc Họa không nhìn cô ta nữa, nhắc chân định đi.

"Mạc Họa!" Triệu Hàm Hàm nhanh chóng đổi sắc mặt, từ lên mặt nạt người biến thành đáng thương, cô ta kéo lại Mạc. Họa, hai Biết nói đỏ là đỏ ngay: “Mạc Họa, ban nãy là tôi không tôt, tôi không nên hung dữ với cậu như vậy, tôi cầu cậu, hiện tại tôi câu rất cậu, cậu đừng tranh giành Lâm Mặc với tôi nữa, tôi thật sự rất rất thích Lâm Mặc, tôi không thê không có anh ây.”

Mạc Họa đã cảm thây con người Triệu Hàm Hàm này biên sắc mặt còn nhanh hơn cả lật sách, cô dùng sức rút về ống tay áo của mình: "Triệu Hàm Hàm, tôi lập lại lần nữa, tôi và Lâm Mặc không có bắt cứ quan hệ gì, chuyện tình giữa các cậu không liên quan gì tới tôi, tôi cũng không có Bữ ng thú biết”

Nói xong, Mạc Họa đi.

“Mạc Họal” Triệu Hàm Hàm từ phía sau kêu một tiếng: “Tôi... Tôi đã là người của Lâm Mặc rồi!”

Cái gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.