6.
Thời điểm chuông tan học vang lên, tôi mới biết tiết học này đã hết.
45 phút, ngày thường đối với tôi sẽ là giày vò. Thậm chí tôi còn đếm từng giây từng phút.
Nhưng mà hôm nay nháy mắt liền hết tiết? Tôi còn chưa học đủ đâu?
Tôi nhìn sách giáo khoa, bên trong là chi chít ghi chú.
Trong lòng tôi có loại cảm giác thoả mãn không thể tả được, hận không thể đem cả cuốn sách giáo khoa nhai nuốt.
Khâu Đình cùng Giang Thư Hoa đi ngang qua người tôi, tôi không để ý, chỉ nghĩ đến việc tối nay lại tiếp tục học lịch sử.
Vừa bước vào nhà, tôi phá lệ mà vào phòng liền làm bài tập.
Mẹ tôi hoảng sợ, không dám nói chuyện cùng tôi, tôi chỉ có thể nghe thấy giọng bà ở phòng khách cười nói.
" Mình à, anh thấy không? Như Như đang học đó!" Giọng bà vừa kinh hỉ vừa không thể tin được.
Ba tôi cười đáp:" Con gái trưởng thành rồi, đương nhiên phải hiểu chuyện."
Khoé miệng tôi không nhịn được cong cong, mắt vẫn không dời khỏi cuốn sách.
_ _ _ _ _
Không bao lâu sau, môn lịch sử tôi càng học càng tiến bộ.
Khuôn mặt của thầy lịch sử luôn luôn trong một biểu cảm, thoạt nhìn có chút nghiêm túc.
Nhưng thầy đối với tôi không keo kiệt nói ra những lời khích lệ.
Thầy càng khen, tôi càng có động lực học tập.
Buổi tối về nhà, tôi luôn đem sách lịch sử ra xem lại một lần.
Tuy rằng tôi chỉ học tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-hoc-tra/2900390/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.