Từ Từ Niên mơ một giấc mơ dài.
Trong giấc mơ, cậu trở lại lúc nhỏ. Ánh nắng trong vườn hoa rất đẹp, mẹ cậu mặc một chiếc đầm màu trắng, vén tóc chơi bóng cùng cậu, cậu rất nhỏ, chỉ cao ngang đầu gối của mẹ. Mỗi lần ném bóng ra, đôi tay đeo chuỗi ngọc của mẹ sẽ bắt lấy nó ngay lập tức, sau đó mỉm cười ném lại, "Niên Niên, bắt lấy nó."
“Con biết rồi mẹ.” Cậu cười theo, đưa tay đón lấy quả bóng nhỏ bay qua.
Nhưng quả bóng đột nhiên xẹt qua đầu ngón tay của cậu, bay đi rất xa, cậu vội vàng xoay người đuổi theo, quả bóng lăn càng lúc càng nhanh, mỗi khi cậu sắp đuổi kịp, nó lại đột nhiên tăng tốc.
“Đừng lăn nữa.” Cậu chạy mệt quá, hai chân giống như đeo chì, trơ mắt nhìn quả bóng lăn đến mép hồ bơi.
Cậu lập tức nhào tới, giữ quả bóng đang chuẩn bị lăn xuống nước lại, vừa định thở phào nhẹ nhõm, từ phía sau đột nhiên có một đôi bàn tay duỗi ra, tàn nhẫn đẩy cậu xuống hồ bơi.
Mẹ ơi! Cứu con với! Ông ơi!
Cậu ra sức kêu gào, nhưng không ai để ý đến cậu cả, lúc này dưới nước, một bàn tay không biết từ đâu vươn ra giật lấy quả bóng nhỏ trong lòng cậu.
Đừng lấy nó đi! Nó là của tôi!
Cậu dùng hết sức ôm chặt lấy quả bóng, đầu ngón tay bấu chặt, nói gì cũng không chịu buông ra, nhưng làn nước vẫn tiếp tục nhấn chìm cậu, càng ngày càng có nhiều bàn tay vươn ra từ mọi hướng, ra sức cướp đồ của cậu, đẩy cậu xuống vùng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-chi-hao-dung-nhan-sinh/940942/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.