Giáng Sinh năm nay đúng lúc trời đổ xuống một trận tuyết lớn, khiến không ít tâm hồn lãng mạn in sâu khung cảnh Giáng Sinh trắng xóa. 
Nữ vương điện hạ đã từng thể nghiệm qua mùa tuyết trắng năm nào, bắt đầu quay sang ghét bỏ đám tuyết đọng trên mặt đất bị bụi đất vấy đen. Không những thế, tuyết rơi hiển nhiên trời càng lạnh.Mà cũng vì chơi ném tuyết nên lớp vải lót bên trong giày thường bị ướt, cho nên vị trạch nam đúng chuẩn của chúng ta dần dần quay về với khuynh hướng ‘tự kỷ’ của mình. 
Trong khi đó, Thôi Ninh Nhạc đang trong thời kỳ đầu tắt mặt tối với công việc của hội sinh viên, mỗi ngày ngoại trừ giờ lên lớp đều không thấy được mặt hắn, mà bình thường phải ngủ đẫy một giấc mở mắt ra mới thấy đối phương mang khuôn mặt mệt mỏi trở lại phòng. 
Ban đầu, Triệu Thư Ngôn cũng không để ý rốt cuộc vì sao đối phương liều mạng như vậy, nhưng qua thời gian, bản thân phát hiện thời gian ở chung của hai người quá mức ít ỏi, chính mình nhịn không được mới mở miệng trách cứ, “Cậu rốt cuộc bận cái gì vậy hả?” 
Thôi Ninh Nhạc vừa tắm xong, một tay đang cầm khăn lau tóc, một tay lật xem sổ tay của chính mình, đầu không buồn ngẩng lên: “Hội sinh viên đang chuẩn bị cho lễ hội Giáng Sinh, clb Taekwondo thì mời tôi tham gia sự kiện biểu diễn hằng năm của bọn họ, còn có mấy việc linh tinh giáo sư giao nữa.” Hoạt động cuối năm luôn nhiều, dồn chung một chỗ, khó tránh khỏi bận bịu. 
“Cần gì phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-quang-thieu-nien-thieu-nien-dung-nguoc-nang/196951/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.