Thời điểm nghỉ trưa, Hứa Tiêu chạy tới giải thích với Triệu Thư Ngôn. 
Đừng nhìn Hoa khôi điện hạ khi ấy chống hông hùng hổ, cô nàng hiện tại đã nhận thức được phiền toái mang đến, lập tức biết bản thân sai lầm. Giải thích xong, cô nàng còn nói thêm, ảnh chụp này cũng đã nhắc mấy cô bạn tháo xuống khỏi mấy trang web kia. 
Hứa Tiêu lúc giao tiếp với con trai, không khỏi có chút xấu hổ. 
Lưu Đông trêu ghẹo: “Hứa Tiêu đại nhân có được bản lĩnh của một nam tử hán, nếu không ngại cùng với Nữ vương điện hạ thành một đôi, như vậy khoa Kiến trúc chúng ta liền trọn vẹn.” 
Ánh mắt xinh đẹp của Hoa khôi đại nhân trừng lên, liếc anh chàng kia một cái: “Tớ như thế nào có thể thành một đôi với Thư Ngôn chứ?” 
“Sao lại không thể?”Lưu Đông chớp mắt mấy cái.Sắc đẹp của cả hai đều được mọi người công nhận, thành tích cũng đừng hàng đầu, tính cách cũng khá xứng, còn tìm được kẻ nào khác xứng đôi hơn hai người sao? 
“Tôi hỏi cậu, nếu ở chung, còn phải sinh hoạt này nọ? Đến lúc đó, ai nấu cơm, ai giặt quần áo, ai trải giường?” Hứa Tiêu nhìn Triệu Thư Ngôn đang đứng bên cạnh: “Thư Ngôn, nếu hai chúng ta thật sự sống chung, cậu có tình nguyện thay tôi làm không?” 
“Đi mời người làm ấy.”Đối phương trả lời vô cùng dứt khoát. 
“…Cậu xem, xem kia kìa! Cái tên lười này không vì tôi xuống bếp, giặt quần áo, tôi thèm làm gì chứ?Thời buổi này, ai còn ưa cái kiểu chỉ thích mỗi khuôn mặt liền chịu gả đi!”Hứa Tiêu mạnh mẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-quang-thieu-nien-thieu-nien-dung-nguoc-nang/196945/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.