Cửa căn hộ vừa mới mở ra, đèn ở cửa cũng ngay lập tức được bật sáng. Đây là một nơi rất lớn, phòng khách rộng rãi, kéo tấm màn sang một bên sẽ có thể nhìn thấy ánh sáng ảm đạm phát ra từ tảng đá lớn đặt sát cửa sổ.
Tiếu Huyền nói với người đứng ở phía sau: “Chỗ này gần công ty, bình thường đi làm về em luôn ngủ ở đây. Chỉ có một mình thôi.”
Âu Dương không đế ý đến hắn, theo thói quen nhìn trái nhìn phải. Anh hiện tại đối với những góc khuất có ánh sáng mờ mờ không rõ trong vô thức sinh ra sợ hãi, có cảm giác giống như người nào đó đang ẩn nấp ở đây.
“Không cần sợ, không có ai khác đâu. Chỉ có một mình em.”
Bên trong căn hộ nhanh chóng được thắp sáng choang. Tiếu Huyền đem tấm màn nặng nề kia kéo lại ổn thỏa, sau đó xoay người nhìn anh.
“Thầy.”
“……”
“Đừng như vậy, em chỉ muốn đưa thầy đến đây để nói chuyện thôi. Thầy ngồi đi.”
Anh thoạt nhìn cả người cứng ngắc cùng sợ hãi đến mức buồn cười, nhưng anh đâu muốn vậy, chỉ là do cơ thể nó phản ứng như thế.
Âu Dương lò dò đến sô pha kiếm một chỗ ngồi xuống.
Nghe âm thanh Tiếu Huyền đang đến gần, cảm giác thân hình cao lớn của nam nhân dần che đi ánh sáng, Âu Dương nhịn không được đem hai chân lui lại một chút.
“Thầy.”
Tiếu Huyền ngồi xuống cạnh anh. Hắn ngồi gần như thế khiến Âu Dương ngay lập tức thẳng lưng, cứng người nhìn chằm chằm xuống chân.
“Em biết thầy sợ em.”- Tiếu Huyền dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-phong-nhi-hanh/110468/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.