Mặc kệ Phượng Thiên Vũ thế nào, nhưng bệnh của đại sư huynh nàng vẫn luôn luôn lo lắng!
Nàng nhảy dựng lên, nhìn Hoa Bão Nguyệt: "Hoa đại ca, huynh có nghe được tin tức của đại sư huynh ta không? Còn tòa thành này tên gọi là gì?"
Hoa Bão Nguyệt thấy nàng rốt cục không còn hối tiếc tự than thở, nửa chết nửa sống, cười nhẹ một tiếng: " Thành này gọi là gì Nhai Nghi Thành, nhưng ta không biết tin tức Đại sư huynh của ngươi, bất quá chúng ta không ngại hỏi thăm một chút."
Nhai Nghi Thành?
Đây không phải là thành của nước Thiên Tuyền sao?
Thì ra hắn đã trở lại Thiên Tuyền quốc!
Chỉ không biết đại sư huynh bọn họ cũng có cùng trở về không?
Long Phù Nguyệt tiếp nhận bọc y phục trong tay Hoa Bão Nguyệt, đổi lại quần áo hắn mua giúp mình.
Ánh mắt Hoa Bão Nguyệt độc đáo, mua quần áo thế nhưng dị thường hòa hợp.
Một màu trắng thuần khiết làm nền, phía trên trang trí hoa văn nhạt, thanh nhã và đẹp đẽ quý giá.
Càng tăng thêm vẻ thanh nhã thoát tục, khí chất xuất chúng của nàng.
Hoa Bão Nguyệt huýt sáo một tiếng, cười ha hả nói: "Bộ quần áo này quả nhiên thích hợp muội. Bất quá, nha đầu, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi này của muội cùng dung mạo khí chất bây giờ không hòa hợp đâu."
Long Phù Nguyệt trừng mắt liếc hắn một cái, hừ một tiếng: " Thân mình này vốn không phải là của ta. Ta không thèm biết nó có hòa hợp không! Đi thôi, chúng ta vào thành hỏi thăm tin tức đại sư huynh của ta."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572637/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.