Hắn cư nhiên không nhìn ra thân thể kia đã thay đổi thành người khác, đã cùng nàng song túc song phi rồi, còn có đứa nhỏ nữa, vậy nàng nên làm cái gì bây giờ? Buông tay sao?
Tâm, giống như bị đông cứng lại, máu tươi đầm đìa, trong dạ dày tràn đầy chua xót, đảo lộng không thôi.
Đột nhiên cảm giác được thiên hạ to lớn, lại cũng không có chỗ dung thân cho nàng.
Sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy, bỗng nhiên nắm chặt ống tay áo của Hoa Bão Nguyệt: "Hoa đại ca, chúng ta lại xuyên trở về đi thôi! Đừng ở chỗ này nữa. Ta muốn trở về, trở về!"
Hoa Bão Nguyệt tuy rằng không biết nàng rốt cuộc nhìn thấy gì, nhưng biết nhất định có liên quan đến Phượng Thiên Vũ.
Không khỏi thở dài, vỗ vỗ bả vai Long Phù Nguyệt nói: "Tiểu nha đầu, luân hồi bàn này không thể sử dụng liên tục, phải cách thời gian ba ngày, bằng không sẽ hỏng."
Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ. Cũng không nghĩ tới luân hồi bàn lại còn có đặc tính này.
Nàng ngã ngồi xuống, ôm lấy đầu: "Đối với ta, một ngày cũng đợi không nổi nữa......"
Hoa Bão Nguyệt im lặng nhìn nàng, thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn đầy suy sút cùng tuyệt vọng, biết nàng đã chịu đả kích không nhỏ.
Thở dài, nói: "Tiểu nha đầu, cho dù tên họ Vũ không cần ngươi, ngươi cũng không hề lo lắng Đại sư huynh của muội sao? Muội không phải nói hắn còn cần Thận châu cùng máu Thánh nữ để cứu mạng sao?"
Một câu thành công nhắc nhở Long Phù Nguyệt, nàng vội nhảy dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572636/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.