Người nọ nhíu nhíu lông mi như khói nhẹ, miễn cưỡng cười, vỗ vỗ đầu Long Phù Hiên: "Tiểu cổ sư, anh và em gái của cậu vừa gặp đã thân, anh và con bé trò chuyện, cậu đến phía trước thúc giục thức ăn mang nhanh đến, tại sao hôm nay mang đến chậm thế? Đại gia sắp chết đói rồi!"
Long Phù Hiên sững sờ một chút, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt một cái, Hoa Bão Nguyệt lại hướng hắn nháy mắt mờ ám.
Long Phù Hiên bừng tỉnh đại ngộ.
Ha, không phải là Hoa ca đã động tâm tư với em gái mình rồi chứ?!
Ừm, lấy sức quyến rũ của hắn nhất định có thể đem đầu óc em gái mình mê mệt choáng váng.
Không bao giờ lại nhớ đến Phượng Thiên Vũ nữa......
Hắn vẫn không nên tiếp tục ở lại nơi này làm bóng đèn......
Hắn như là nhớ tới cái gì, vỗ đầu một cái: "Nga, đúng rồi, một lát nữa tôi còn có một hộ khách muốn gặp, em gái, em cùng Hoa ca ăn trước, anh đi ra ngoài một chút."
Vội vàng đi.
Long Phù Nguyệt đương nhiên nhiên biết đầu quả dưa của anh trai mình đang chuyển cái ý niệm gì trong đầu.
Không khỏi cười khổ một cái.
Bất quá nàng hiện tại thật vất vả nhìn thấy một chút hi vọng, đương nhiên sẽ không để ý nhiều như vậy.
Vội vàng nhìn thoáng qua Hoa Bão Nguyệt, thốt ra: "Hoa đại ca, nói như vậy anh cũng là hồ ly tinh......"
Những lời này nói ra khỏi miệng, mới phát giác bản thân mình nói chuyện có chút đường đột. Không khỏi đỏ mặt: "Thực xin lỗi."
Hoa Bão Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572622/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.