Một câu này của hắn vừa mới thốt ra, Long Phù Nguyệt cùng Long Phù Hiên giật nảy mình.
Long Phù Hiên giật mình ngẩng lên đầu nhìn hắn: "Hoa ca, làm sao anh biết......"
Long Phù Nguyệt cũng kinh ngạc mở to hai mắt: "Thì ra anh trai cũng không nói cho hắn biết chân tướng của ta, người này nói như thế là vô tình, hay có ý gì khác? Chẳng lẽ hắn cũng là giới thần quái?"
Lại cao thấp đánh giá người kia một chút. Đáng tiếc nàng không có cái gọi là Thiên Lí Nhãn, nhìn không ra trên người hắn có linh lực hay không.
Hoa Bão Nguyệt cười nhẹ, mở to hai mắt, lười biếng lắc lắc đầu, miệng chậc chậc hai tiếng: "Tiểu cổ sư, người trong nhà của cậu rất liều lĩnh. Người này —— Linh hồn hay là thân mình là em gái cậu?"
Những lời hắn hỏi vô cùng cổ quái, người không biết nội tình nhất định nghe không hiểu, nhưng Long Phù Nguyệt cùng Long Phù Hiên vừa nghe đã hiểu.
Long Phù Hiên ngẩn ngơ, nhìn quanh hai bên. May mắn không có người chú ý câu chuyện bọn họ đang nói.
Hắn cười khổ một cái: "Hoa ca, quả nhiên cái gì cũng không thể gạt được ánh mắt của anh. Em gái tôi —— Linh hồn là bản tôn, thân mình chỉ là mượn."
Trong lòng Long Phù Nguyệt cũng vừa động. Người này liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra linh hồn nàng cùng thân mình không phải nhất thể, có phải cũng có thể có biện pháp giúp mình quay về triều đại kia hay không?
Ừm, hắn họ Hoa —— Không biết hắn và tỷ đệ Hoa Tích Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572621/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.