Ông ta chính là hoàng đế Khai Dương quốc —— Dương Thần Dịch.
Dương Thần Dịch vừa đến liền nhìn thấy Phượng Thiên Vũ đang nằm trên giường trúc.
Sắc mặt của Phượng Thiên Vũ hơi có chút tái nhợt, lười biếng nghiêng người dựa vào đầu giường, khóe miệng chứa đựng một chút ý cười chẳng hề để ý. Hai tròng mắt sâu thẳm, lại cực kỳ có thần.
Dương Thần Dịch cười ha hả: “Không biết Phượng Vương gia đi vào tệ quốc, trẫm lại đến bây giờ mới biết, không tiếp đón từ xa, mong rằng thứ tội.”
Khóe môi Phượng Thiên Vũ khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười thản nhiên: “Bệ hạ không cần phải khách sáo, là Thiên Vũ tới vội vàng, chưa từng bái phỏng, là Thiên Vũ thất lễ trước, bệ hạ đại nhân đại lượng, chắc là sẽ không so đo.”
Long Phù Nguyệt đứng lên thi lễ với Dương Thần Dịch: “Phù Nguyệt thỉnh an hoàng huynh. Hoàng huynh đi vào Vấn Thiên quán, tiểu muội không kịp nghênh tiếp, thất lễ, thất lễ.”
Dương Thần Dịch cười ha ha, nắm tay Long Phù Nguyệt: “Phù Nguyệt, muội tuy rằng không phải muội muội ruột của trẫm, nhưng trẫm cùng muội hợp ý, đây chính là so với muội muội ruột thịt còn thân hơn, huynh muội nhà mình không cần phải khách khí. Nhưng mà, hoàng huynh ta đang trách muội một chuyện.”
Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ: “Chuyện gì?”
Dương Thần Dịch nói: “Vấn Thiên quán có khách quý đến đây, vì sao không cho hoàng huynh biết? Muội để cho trẫm chậm trễ tiếp khách quý, đây chính là thất lễ vô cùng nha.”
Long Phù Nguyệt còn chưa kịp nói gì.
Lời nói của Phượng Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572456/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.