Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ, trong đôi mắt lại có trăm ngàn cảm xúc xẹt qua, nàng cắn môi, tự thoát áo của mình, đem con sâu kia đặt ở trước ngực, con sâu kia ngửi thấy mùi máu lại tự động chui vào.
Sắc mặt Phượng Thiên Vũ không khỏi đại biến. Ngực của Long Phù Nguyệt chi chít lỗ máu, những lỗ máu kia tuy rằng rất nhỏ nhưng lại vô cùng ghê người, cùng với lỗ máu trên ngực hắn giống nhau như đúc.
Chính hắn vừa mới nếm qua cái loại toàn tâm thống khổ, đau đến tận xương tủy này. Chỉ một lần lại làm cho cả đời hắn khó quên, mà trên người Long Phù Nguyệt nhiều như vậy, rốt cuộc nàng đã chịu đựng loại thống khổ này bao nhiêu lần?
Thì ra, đây là cách mà con vật này được luyện ra!
Trách không được nàng càng ngày càng tái nhợt, càng ngày càng gầy yếu, thì ra là thế! Thì ra là thế!
Tim của hắn bỗng nhiên đau quá, trách không được nàng không muốn giải cổ cho mình, thì ra—-Thì ra biện pháp giải cổ lại tàn nhẫn như thế!
Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, thực xin lỗi, ta vẫn cho là ngươi vì muốn khống chế ta nên mới không chịu giải cổ, nếu ta sớm biết ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi làm vậy……
Môi hắn run run giống như muốn nói chuyện, nhưng lại không thể phát ra một tiếng động nào, chính hắn cũng bị làm cho hoảng sợ, chẳng lẽ bây giờ muốn nói chuyện cũng không thể sao?
Sắc mặt Long Phù Nguyệt xanh trắng, môi bị cắn trở thành màu trắng, hiển nhiên là đang chịu đựng thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572398/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.