"Không phải Thận Ngọc Thành? Chẳng lẽ chúng ta đi sai phương hướng rồi?" Phượng Thiên Vũ cũng có một ít buồn bực, hắn lấy bản đồ ra nhìn một cái, lại lấy la bàn ra định một chút phương vị: "Hẳn là đúng vậy a, Thận Ngọc thành nên ở trong này!"
Trương Vân Long gãi gãi da đầu: "Nhưng...... Nhưng khi thuộc hạ mới vừa tới nhìn thấy tường thành của bọn họ không có cao lớn như vậy, chẳng lẽ chỉ mới công phu mấy canh giờ ngắn ngủn, bọn họ lại trùng tu tường thành cao như thế? Hẳn là không nhanh như vậy chứ?"
Long Phù Nguyệt bỗng nhiên phúc chí tâm linh*, nói: "Không phải là ảo ảnh chứ? Ta nghe nói trong sa mạc thường chạm phải ảo ảnh."
(* Khi vận may đến tự nhiên trong lòng cũng sáng ra)
Một trong những người dẫn đường sa mạc Phượng Thiên Vũ mang theo, hắn lắc lắc đầu: "Không giống, ảo ảnh không có thực như vậy, cũng không có gần như vậy......"
Phượng Thiên Vũ trầm ngâm một chút: "Chẳng lẽ —— Lại là tên đại tế sư kia giở trò quỷ? Hay hoặc là vị đại vu sư thần bí kia...... Hai người kia một người tinh thông Cổ thuật, một người tinh thông Vu thuật, là phụ tá đắc lực của quốc vương nước Diêu Quang, chúng ta không thể không phòng bị."
"Vậy —— chúng ta còn có cần tiến lên đi xem hay không? Hay là bẫy." Trương Vân Long đến bây giờ lòng vẫncòn sợ hãi.
Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói: "Cho dù là đầm rồng hang hổ, chúng ta cũng nhất định phải vào xem! Không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572295/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.