Tam quân binh sĩ đã toàn bộ chuẩn bị đợi lệnh. 
Phượng Thiên Vũ mang đội quân tiên phong, chừng mấy vạn người. 
Binh hơn một vạn, đông không kể siết. 
Nhiều người như vậy sắp xếp thành một đội ngũ thật chỉnh tề, ngay hàng thẳng lối giáp trụ sáng ngời. 
Long Phù Nguyệt nhìn vừa thấy, thè lưỡi, lần đầu tiên có một tia bội phục đối với Phượng Thiên Vũ: "Ồ, người nầy hành quân rất có tiến bộ, nhìn cách hành quân chỉnh tề thế này so với buổi duyệt binh lễ quốc khánh cũng không thua kém.” 
Sớm có một sĩ binh dẫn hai nàng lên một chiếc xe ngựa. Bên trong xe đã có bốn năm nữ tử. Đều mặc đồ của thị nữ. Nhìn thấy Long Phù Nguyệt tiến vào, lộ ra ánh mắt tò mò. 
Long Phù Nguyệt bất chấp tất cả, tìm chỗ ngồi, vừa định ngồi xuống, mông vừa mới chạm vào ghế, nàng liền đau đớn nhảy dựng lên. 
Ôi, vết thương ở mông nàng còn chưa có khỏi. 
Vậy phải làm sao bây giờ? 
Không gian trong xe rất là hẹp, nàng hoàn toàn không thể đứng, lại không thể ngồi, không có cách nào. Nàng đành phải quỳ xuống dựa lưng vào vách xe. 
Qua một hồi, xe liền dừng lại, Long Phù Nguyệt xốc lên màn xe, hướng ra phía ngoài nhìn, phía trước là nhìn không tới những chiếc xe ngựa phía sau, phía sau sắp hàng chỉnh tề. Những lá cờ bay phất phới, xe ngựa nối đuôi nhau thành hàng dài. 
Quỳ một hồi, chân của nàng bắt đầu tê. 
Trời ơi, nàng không biết phải ngồi bao lâu trên xe ngựa, nếu ngồi trên này mấy ngày mấy đêm, chỉ sợ chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572074/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.