Long Phù Nguyệt hì hì nở nụ cười, mở to đôi mắt, nửa thật nửa giả nói: "Thần tiên thấy ta đáng thương, đến giúp ta giặt." Kỳ thật tiểu thanh xà trên người Long Phù Nguyệt kia chính là một kim tằm cổ. 
Kim tằm cổ thích nhất là sạch sẽ, những chỗ nó ở thường thường không có một hạt bụi dù là rất nhỏ. Tối hôm qua khi mọi người đều đi rồi, nàng liền thả tiểu thanh xà ra, để cho nó giặt thay quần áo. Đương nhiên là giặt nhanh lại còn sạch. 
Nguyên nhân mà Long Phù Nguyệt có gan ngủ là do Phượng Thiên Vũ đã đi rồi. Dù sao chỉ cần phái tiểu thanh xà ra đảm nhiệm việc quét dọn nàng đương nhiên là không khẩn trương. 
Lại không nghĩ rằng Phượng Thiên Vũ sẽ cho nàng một người để giúp đỡ. Chết thật, đương nhiên nàng làm sao dám sử dụng tiểu thanh xà. 
Chiết tiệt thật, nàng cũng không dám dùng. Đành phải chấp nhận đi cùng Điềm Nhi làm nhiệm vụ lau dọn. 
Khăn lau rất nhanh bẩn, chậu nước sạch cũng biến thành đen. Long Phù Nguyệt trong lòng suy nghĩ một kế, cười hì hì nhìn Điềm Nhi nói: "Điềm Nhi, ngươi cứ lau trước, ta đi ra bờ sông múc nước." Ở trong lòng hiện tại đã âm thầm tính toán, hiện tại tên biến thái kia không có ở đây, đúng là thời cơ tốt để chạy trốn, nếu có thể ra bờ sông, nhảy vào trong sông kia nàng sẽ không sợ.... 
Nàng đang dồn sức tính toán, Điềm Nhi lại nở nụ cười "Phù Nguyệt, chúng ta không cần phải tự mình đi múc nước đâu. Bên ngoài còn có người hầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572073/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.