Lý Phi Yến phát hiện bản thân bị lạc trong một thế giới đầy sương mù trắng xóa, nàng cứ đi mãi mà không thấy điểm cuối, trong lòng vẫn cứ lo lắng không yên, không biết Lý gia hiện giờ như thế nào rồi.
Không biết Lý Quốc Đường đã cho nàng ăn cái gì, nàng chỉ cảm thấy một nguồn năng lượng khủng bố nuốt chửng lấy mình sau đó thì bản thân liền xuất hiện ở đây, tóm lại đây là đâu chứ?
Ngay lúc này, một giọng nói có chút khinh bỉ đột ngột phát ra bên cạnh khiến Lý Phi Yến muốn nhảy dựng, chỉ thấy không biết từ lúc nào bên cạnh nàng đã xuất hiện một bóng người, người này là một nam nhân, thân hình cao lớn, tóc ngắn màu đen nhưng lại không nhìn rõ được mặt của hắn.
Bóng người này nhìn Lý Phi Yến từ trên xuống dưới một lượt, hừ một tiếng.
“Chỉ là một đứa nhóc bảy tuổi, Không phải chứ?! Cứ nghĩ lần đầu ít ra cũng sống cho đến lúc trưởng thành, không ngờ ngươi lại có thể vô dụng đến như vậy, mới được hai năm lại muốn toi đời là thế nào? Rác rưởi! Đúng là rác rưởi trong rác rưởi!”
Dù là ai đi chăng nữa, bị một kẻ đột nhiên xuất hiện luôn miệng chửi mình, chắc chắn cũng sẽ có cảm giác muốn cắn người như nàng lúc này.
Nhưng Lý Phi Yến là người có kiên nhẫn và đủ định lực, nàng mím môi cố gắng áp chế cơn tức, lạnh lùng hỏi:
“Ngươi là kẻ đã đưa ta trọng sinh đến đây phải không? Đây là đâu? Tại sao ta lại xuất hiện ở đây? Ngươi nói ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-menh-lo/138426/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.