Trên cửa đội cứu hỏa có dán bốn chữ "Chúc mừng năm mới", hôm nay có rất nhiều người thân của lính cứu hoả đến đây, Giang Tự Châu vừa bước tới cửa liền nhìn thấy Phó Thừa đứng cạnh cửa trò chuyện với một người nhà đang bế đứa trẻ trên tay.
Cô bé được bế nhìn qua chưa đầy ba tuổi, thắt hai bím tóc rất đáng yêu, mặc áo khoác cotton màu hồng mềm mại và xinh xắn.
"Gọi chú đi." Người mẹ ôm cô bé mỉm cười trêu chọc cô bé trong lòng.
Cô bé không sợ người lạ, nhẹ nhàng gọi một tiếng, Phó Thừa mỉm cười kéo lấy bàn tay ấm áp của nhóc con.
Một lúc sau, cha của cô bé chạy ra khỏi cửa, gọi "Đội trưởng Phó", anh ta quay lại và lấy chứng minh nhân dân của người phụ nữa để đăng ký bằng vào cổng.
Người phụ nữ liếc nhìn chồng mình rồi hỏi Phó Thừa: "Hôm nay có nhiều chị dâu tới đây lắm đúng không?"
Ngón tay của Phó Thừa vẫn được cô bé nắm lấy, anh cười đáp: "Đúng, chị đến phòng khách trước sân khấu đi, có rất nhiều người đã đến đó rồi."
Người phụ nữ cũng khá thân với Phó Thừa, cô nói đùa: "Vậy sao đội trưởng Phó còn đứng ở đây?"
Khi lính gác cổng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Giang Tự Châu từ phía sau Phó Thừa đi tới, lập tức la lên: "Anh Châu!"
Giọng nói này khiến mấy người ở đây đồng thời nhìn sang, Phó Thừa đưa tay nắm lấy tay Giang Tự Châu: "Tôi chờ người nhà."
Ánh mắt người phụ nữ đảo qua đảo lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-hoa/3455764/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.