Một lát sau, Thúy Vi quay trở lại, đi bên cạnh nàng là một người trung niên tầm thước, khuôn mặt đoan chính, để râu quai nón.
Hàn Vũ để ý người đàn ông này đang mặc trên người một bộ đồng phục có thêu ấn ký Ngọc Đỉnh các bên ngực phải, thế nhưng bộ đồng phục của ông ta có màu lam nhạt.
Hắn nghĩ thầm:
“Ồ vậy là tại Ngọc Đỉnh các cũng dùng màu sắc đồng phục để phân biệt thân phận.”
Thúy Vi nở một nụ cười nhẹ nhàng, bước lên trước giới thiệu:
“Hàn công tử, đây là Hoàng đại sư Hoàng Ngọc của chúng tôi, ngài ấy là chuyên gia kiểm định chất lượng đan dược, công tử có thể đưa Tôi Thể dịch để Hoàng đại sư kiểm tra nhé.”
“Xin chào Hoàng đại sư, ta có ít Tôi Thể dịch chất lượng tốt mời đại sư xem qua.” Hàn Vũ chào Hoàng đại sư rồi lấy một bình Tôi Thể dịch của mình ra đưa tới.
Hoàng đại sư gật đầu chào Hàn Vũ rồi khách khí đưa tay nhận lấy bình Tôi Thể dịch, sau đó cả ba đi vào một phòng nhỏ chuyên dùng để kiểm định chất lượng, phía giữa phòng có một chiếc bàn hình vuông và hai cái ghế được xếp sẵn đối diện nhau, phía trên bàn có bố trí một bình trà và vài chiếc chén nhỏ.
“Mời ngồi!” Hoàng đại sư hướng Hàn Vũ mời.
Cả hai cùng ngồi xuống còn Thúy Vi sau khi rót trà thì lùi về, lễ phép đứng phía sau Hoàng đại sư.
“Hàn công tử xin cứ tự nhiên.” Hoàng đại sư ôn hòa nói rồi không nhanh không chậm mở nắp bình, một mùi dược hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-hanh/228947/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.