“Kệ hắn, hiện tại thân phận ta chỉ là một khất cái, không ảnh hưởng gì đến hắn, khả năng kết thù không cao. Hừ, nhưng cái cô Mộ Thiên Nhi cũng có thể coi là một người nhân ái, lại đi cùng gia hỏa kia, đúng là hoa nhài cắm bãi cứt trâu.” Hàn Vũ nghĩ thầm, nuốt xong miếng thịt cuối cùng rồi hỏi tiểu Đản: 
“Qua mồm thằng kia, có vẻ như tam đại tông môn đã xuất hiện ở Bạch Vân Thành, khả năng cao là đi kiểm tra dị tượng của Tuyết Sơn Lâm, mà Mục gia lại kết nối được với Phần Thiên Cốc, xem chừng trong đó còn không ít quan hệ. Tiểu Đản, ngươi nói xem liệu bọn họ có tìm được huyết trì với Ma vật ở trong đó không?” 
Tiểu Đản giọng điệu khinh thường nói: “Ngươi nghĩ trên đời ai cũng biến thái như ngươi hay sao, uy lực của hắc sát chi khí ngươi đã thấy rồi, đó không phải là thứ tôm tép có thể chịu nổi, cho dù bọn chúng tìm được huyết trì đi nữa thì có sao, bọn chúng có bản lĩnh lặn vào để tìm Ma vật được chắc?. Nếu ta đoán không sai, thì bọn chúng chỉ tìm được vài thứ vòng ngoài tử vong hắc vực rồi khoanh vùng biến chỗ đó thành cấm địa là hết.” 
Hàn Vũ nghe Tiểu Đản nói vậy cũng yên tâm không ít. 
Hắn gác lại suy nghĩ về Ma vật trong huyết trì sang một bên rồi bắt đầu đi vào khu chợ mua tạm mấy bộ quần áo sạch sẽ. 
Hắn đi vào một cửa hàng khá to và chọn cho mình một bộ trang phục màu xám tro. 
“Quả nhiên người đẹp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-hanh/228927/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.