Khi tất cả bọn giặc cỏ, đã vào hết bên trong sơn trại. Lúc này Tạ Cô Hồng mở miệng nói. "Thật không ngờ, chỉ một cái sơn trại chuyên môn của đạo tặc, lại có được lực lượng mạnh mẽ đến như vậy! Chỉ nhìn thực lực ở mặt ngoài thôi, đã có, 5 tên giặc cỏ có tu vi Hợp Nhất Cảnh rồi. Không biết bên trong, còn ẩn nấp, bao nhiêu tên không lộ mặt? Thảo nào, các môn phái nhất lưu, không có ra tay, tiêu diệt bọn chúng. Bọn họ sợ, nếu không diệt trừ sạch sẽ, đến lúc đó bọn họ sẽ bị, bọn giặc cỏ điên cuồng tả thù. Lão công chúng ta đi thôi, chúng ta sức yếu thế cô, không thể làm gì được bọn chúng."
Hạo Nam gật đầu nói. "Ta có thể hạ độc vào nước, thuốc chết bọn hắn. Nhưng ta nghĩ, bọn hắn đều là tu sĩ, ta không thể nào độc chết, toàn bộ bọn chúng được. Bọn chúng chỉ chết một phần, số người còn lại sẽ phát hiện. Đến lúc đó, bọn chúng sẽ điên cuồng trả thù. Chó không sủa thường sẽ cắn người, nhưng chó điên, sẽ chạy khắp nơi cắn người à. Khi đó người dân vô tội, sẽ là đối tượng để bọn chúng, phát tiết thù hận. Nói cho cùng, tu vi của ta vẫn không đủ, ta phải cố gắn thêm nữa mới được, sau này các nàng phải hết sức hổ trợ ta à."
Hạo Nam vừa nói, vừa véo má Hạ Cô Hồng.
Mày liễu của Tạ Cô Hồng dựng ngược, nàng tay ra sức véo thật mạnh vào eo của Hạo Nam. Tiếp đó, cặp mắt hung hăng trừng trừng nhìn hắn, nàng mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-chuyen-nhan-sinh/1790765/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.