Dường như, Thành Thị Phi đã tìm hiểu thấu triệt, mọi thông tin của bọn giặc cỏ. Cho nên, hắn chỉ tốn 4 canh giờ, đi một hơi liền đến được sao huyệt của bọn giặc cỏ.
Thành Thị Phi đang đi, thì đột nhiên dừng lại, hắn yên lặng lặng quan sát mọi thứ xung quanh. Đi theo phía sau, Hạo Nam nghĩ, chẳng lẻ Thành Thị Phi đã phát hiện có người theo dõi, hắn đang tìm kiếm kẻ ẩn núp kia. Hạo Nam lắc đầu phủ nhận, tu vi và lực chiến của hắn cao hơn nhiều, so với Thành Thị Phi, không thể nào bị hắn phát hiện được. Không cần Hạo Nam suy đoán, phía trước, Thành Thị Phi đã thay Hạo Nam, đưa ra câu trả lời.
"Hừ. Bọn giặc cỏ này, ẩn núp cũng kín thật. May mà ta đã chuẩn bị từ trước, biết được sào huyệ,t của bọn chúng ẩn giấu ở nơi đây."
Thành Thị Phi lẫm bẩm một mình, tiếp sau đó, hắn đột nhiên xuất thủ, đánh vào mặt cát, liên tục hét lớn.
"Đại Địa Chi Thủ." "Bọn giặc cỏ đáng chết kia. Ta biết các ngươi, đã phát hiện ta đến. Còn không nhanh xuất hiện, bọn giặc cỏ các ngươi, lúc nào nhát gan giống như chó cụp đuôi vậy?"
"Xài pan... A, thì ra là có con chó điên, đến trước cổng sơn trại chúng ta sủa bậy."
"Hài. Dù ta biết sào huyệt sơn trại, của chúng ta bị rất nhiều người biết được. Nhưng bọn họ, không dám đến kiếm chuyện, hôm này không biết là ngày gì? Mà có một tên điên, hắn lại đến đây la hét, đòi đánh đòi giết, rỏ ràng là muốn chết mà."
"Đúng, đúng vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-chuyen-nhan-sinh/1790764/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.