Hạo Nam và Lục Tiểu Phụng vừa ngồi uống trà, vừa nhấm nháp linh quả nói chuyện trên trời dưới đất. Đột nhiên có một người hét lớn, ngay sau là phản ứng dây chuyền nhiều người cùng bàn tán xôn xao cả một khu vực.
"Vương Nhất Kiếm, Tây Môn Xuyên Tuyết, Diệp Cô Thành và Vương Chiêu Quân, người của Thiên Kiếm Môn đến rồi."
"Người được cho là đệ nhất thiên tài Vương Nhất Kiếm và đệ nhất mỹ nhân Vương Chiêu Quân đã đến rồi à."
"Vương Nhất Kiếm thật soái ca, nếu ta được làm nữ nhân của Vương Nhất Kiếm thì tốt quá."
"Ta thì không mơ ước xa vời, chỉ mong được Vương Nhất Kiếm sủng hạnh một đêm thì ta đã mãn nguyện rồi."
"Muốn làm nữ nhân của Vương Nhất Kiếm sao? Đợi trời tối, về nhà trùm chăn lại nằm mơ đi. Một đứa mập như con heo, một đứa thì đen như lọ nồi mà không biết tự lượng sức mìnhmơ với chã mộng được lọt vào mắt xanh của Vương Nhất Kiếm. Muốn làm nữ nhân của Vương Nhất Kiếm, ít nhất cũng phải là thập đại mỹ nhân mới đủ tư cách."
"Tây Môn Xuyên Tuyết thật cao ngạo, lạnh lùng quá đi."
"Diệp Cô Thành thật sự là phong trần tuấn lãng, mê chết người không đền mạng mà."
"Chao ôi Vương Chiêu Quân thật xin đẹp, nàng là nữ thần trong lòng ta. Ta nguyện làm mãnh vải để cho nàng che lại thân mình, ta nguyện làm đôi hài để được cùng nàng đi đến chân trời góc biển."
"Vương Nhất Kiếm."
"Vương Nhất Kiếm."
"Vương Nhất Kiếm."
"Tây Môn Xuyên Tuyết."
"Tây Môn Xuyên Tuyết."
"Tây Môn Xuyên Tuyết."
"Diệp Cô Thành."
"Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-chuyen-nhan-sinh/1790729/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.