Con Ngọc tựa vào vai cô Sáu khóc ngất, nước mắt nó chảy Tú dòng, nó trưng ra bộ mặt yếu đuối đến nỗi tôi thấy càng thêm tội nghiệp, cảm thấy việc tôi làm vừa rồi là một tội lỗi, thà nếu như người khác, người ta xông vào chửi thẳng vào mặt tôi rồi tát cho tôi mấy phát có khi tôi còn đỡ cắn rứt , đằng này nó chỉ biết khóc và khóc, lòng thương cảm xen lẫn ân hận trong tôi càng dâng trào..cô Sáu thấy nó như vậy cô càng được đà lấn lướt, cô chửi rủa tôi một cách thậm tệ giữa đêm giữa hôm thế này
"Đồ con đ..ỉ,mày là sao chổi, mày hại thằng Quân mất mày chưa hài lòng, giờ mày về mày định hại thằng Tú nữa phải ko? Con ngọc nó hiền nó ko đánh mày thì để tao? Tao thay nó đánh mày?
Chửi tôi vừa xong cô Sáu liền bay nhào vô tay cô giơ cao định tát tôi, tôi co rúm ko dám mở miệng ra trả lời nhắm mắt lại hồng chịu đựng..Nào ngờ tay cô vừa gần đến chạm lấy mặt tôi, cánh tay khác đã giữ c.h.ặ.t t.a.y cô Sáu lại...tôi thấy không gian yên tĩnh cũng ko cảm nhận được cái tát liền mở mắt từ từ ra..
Một tay Tú giữ tay cô Sáu...giọng nói từ miệng chú ấy phát ra hung dữ đến lạnh người..
"Cô đi quá giới hạn rồi đó? Cô nên nhớ cực khổ lắm cô mới được quay trở về nếu cô tiếp tục gây chuyện ngày mai sẽ có người đưa cô đi tiếp..sao? Cô muốn thế nào cô Sáu?
Cô nghe Tú nói thế liền co rúm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723718/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.