Tôi nhận cây d.a.o từ tay thầy đưa rồi cầm chắc trên tay mình, có phần hơi sợ, nhưng giờ đã thấu đáo mọi việc nên tôi quyết tâm phải cứu chồng tôi đến cùng dù anh mất rồi cũng phải để anh yên thân mới được liền nhanh chóng đưa ngón tay út ra định cắt đi thì bất ngờ Tú nắm con d.a.o lại, tôi hoảng hốt khi thấy m.á.u chảy ra từ tay chú ấy liền cũng buông con d.a.o ra rồi nói
_Tú chú làm gì vậy? Đứt tay rồi kìa?
Tú mặc cho tôi hỏi ko trả lời gì tới phớt lờ xoay qua nói với ông thầy..
-Đổi lại được không? Chị ấy vừa mới từ viện về còn yếu lắm, làm thế ko được cho chị hai bới đất đi…tôi rút m.á.u của tôi thay cho chị...
Ý Tú là sao? Tầm mắt tôi sững lại nhìn Tú, vô thức không hiểu là cảm giác gì nhưng trong tim lại đập mạnh mấy nhịp. Nhưng mặc cho Tú ý kiến. Lần này ngoại lệ cho Tú rồi, ông thầy lắc đầu ko chấp nhận lời của Tú đưa ra..
_Không được đâu cậu.. Ai bới đất có thể đổi, nhưng m.á.u phải là của người vợ hoặc con cái mới linh nghiệm… Đây là phép, cô Lam và cậu Quân chưa có con nên chỉ còn có thể trông vào cô Lam mà thực hiện. Nhanh đi.l cậu qua 12h gà gáy canh đầu là ko linh đâu lúc đó phải bắt đầu lại từ đầu đó...
Tôi nghe thế, sợ quá giờ sẽ lỡ mất việc nên liền nắm lấy tay Tú nhẹ nhàng rút con d.a.o ra, tiện thể tôi rút trong túi cái khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723440/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.