Trẻ con thích bày trò nghịch ngợm nhưng lại ngoan ngoan nghe lời, quan trọng nhất vẫn là thái độ của người lớn lúc cương lúc nhu, tùy vào trường hợp mà xử lý. Đứa trẻ Điếu Trạch Nghiễn là kiểu người thích sự ngọt ngào, đôi khi lại thích tự ngược.
Dù vậy, sau lần đó trở đi An Hạ không còn thấy Điếu Trạch Nghiễn chơi game hay thức khuya, có thức cũng là vì chuyện học hành.
Mẹ Điếu Trạch Nghiễn nói, Điếu Trạch Nghiễn vì An Hạ mà học lại cách trưởng thành, đứa con này của bà trước đây luôn được buông thả, giờ đây phải nghiêm túc lại.
Kết thúc kỳ thi học kỳ I, lớp bắt đầu chọn để chia ban Tự nhiên - Xã hội, An Hạ hiểu được năng lực bản thân, điền vào giấy hai chữ Xã hội, cũng chính vì việc này mà Điếu Trạch Nghiễn nhiều ngày mặt mũi khó coi, không ai dám đến gần.
Dù sao cũng chỉ tách lớp ba tháng, ngoài giờ học hầu như đều gặp mặt nhau, đối với An Hạ đây là chuyện tốt, cứ dính nhau cũng không phải hay. Còn việc quyết định trở thành cô giáo, An Hạ giấu kín, đợi khi nào chắc chắn đậu lúc đó mới nói cho mọi người trong nhà biết.
Trải qua kỳ nghỉ Tết yên bình, học kỳ mới bắt đầu, An Hạ cũng chuyển sang lớp khác, chính vào thời điểm này thái độ khó chịu và ấm ức của Điếu Trạch Nghiễn hiện ra rõ ràng, tuy anh không nói nhưng biểu hiện dễ dàng cho thấy được.
Tại lớp mới, An Hạ ngồi ở cuối lớp mới giống như vị trí ở lớp cũ, phía trên cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-yeu-ket-hon-thoi/1329145/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.