Nhiếp Nghi điên cuồng đuổi theo cô, quên cả để ý đến cái gã đang ngã sõng soài bên ngoài hành lang. Làm sao Lâm Băng có thể thoát khỏi anh được? Đi nhanh hơn chỉ càng gia tăng khả năng cô bị trượt khỏi cầu thang.
"Băng, dừng lại! Em muốn chết à?" - Anh tức giận, giữ khuỷu tay cô lại - "Em không thể đánh anh rồi cứ chạy đi như thế".
Lâm Băng mím môi, uất hận nhìn anh. Sóng nước trong mắt cô đều như muốn trào ra ngoài. Nhiếp Nghi bị cô chọc đến muốn phát điên rồi.
"Em muốn gì thì phải nói ra chứ?!".
"Em muốn chia tay!".
"Đã bảo em đừng có mà nhắc đến chuyện này!".
Tay anh như muốn bóp vụn tấm xương mềm của cô.
Lâm Băng ấm ức khóc, vẫn từ chối giao tiếp với anh.
"Chỉ vì tôi bỏ lỡ một cuộc điện thoại mà em như vậy sao? Lúc đó tôi đang trên đường về nhà, do sắp về tới rồi nên tôi định sẽ gặp mặt nói chuyện trực tiếp với em thì hơn!".
Nhiếp Nghi chưa từng cảm thấy khiếp sợ như thế bao giờ. Lâm Băng làm anh thấy khiếp sợ. Anh sợ mất đi cô!
"Băng, có chuyện gì, em nói với tôi đi được không?" - Giọng anh bỗng chốc dịu xuống, chuyển qua chế độ nài nỉ.
Có như vậy thì Lâm Băng mới chịu cắn răng nói ra.
"Chú đã đính hôn với Chính Lan rồi?".
Trông thấy Nhiếp Nghi đầy chần chừ, cơn sóng tuyệt vọng bỗng nhiên ập tới, nhấn chìm cô xuống. Lâm Băng ôm mặt, oà khóc.
Cô chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-so-1-cua-ngai-canh-sat/3720057/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.